Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 108 - Thần niệm Nguyên Anh



Chương 108: Thần niệm Nguyên AnhNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong ánh mắt hoảng sợ của hắn ta, lôi long vốn dĩ nên bất bại của mình đã bị con chim lửa do kiếm ý của Lữ Thiếu Khanh hóa thành thôn phệ.Không sai. Là thôn phệ.Hỏa diễm tăng vọt, bao trùm lấy lôi long, nuốt chửng lôi long từng ngụm từng ngụm một.Một lát sau, có tiếng chim hót vang, lôi long hoàn toàn bị nuốt chửng, chim lửa giương cánh đón gió bay lên như diều gặp gió, hoàn toàn đánh tan đám mây tím.Chim lửa quanh quẩn một vòng trên không trung, ngay sau đó từ trên trời giáng xuống bay thẳng về phía Tân Chí.Tân Chí không nói hai lời, xoay người bỏ chạy.Linh phù trong tay không ngừng vung ra như không cần đến tiền.Nhưng trước mặt chim lửa, số linh phù kia chẳng có tí tác dụng nào, chim lửa giáng lâm, đốt cháy hết thảy, nuốt chửng luôn cả Tân Chí…“Sư tỷ, tỷ nói hắn sẽ bị người của Điểm Tinh Phái truy sát, liệu có thể không?”Ba người Hạ Ngữ, Biện Nhu Nhu, Phương Hiểu cùng quay lại.Biện Nhu Nhu vẫn rất nghi ngờ với thực lực của Lữ Thiếu Khanh mà Hạ Ngữ muốn dẫn mình tới xem.Trong mắt Biện Nhu Nhu, Lữ Thiếu Khanh chỉ là một tên hỗn đản, chỉ biết lén lút gian xảo dùng mánh lới, không phải người tốt lành gì.Dù là Phương Hiểu thề thốt cam đoan hay Lữ Thiếu Khanh lẳng lặng bày ra được đại trận cũng không thay đổi được cách nhìn của Biện Nhu Nhu với Lữ Thiếu Khanh.Không có cách nào, ấn tượng đầu tiên mà Lữ Thiếu Khanh để lại cho nàng quá kém.Hạ Ngữ thản nhiên nói: “Nếu ta không đoán lầm, hẳn là Lữ sư đệ đã cố ý ở lại phía sau, chờ người của Điểm Tinh Phái đuổi theo.”Nhớ lại những gì Lữ Thiếu Khanh đã làm trong bí cảnh, đặc biệt là khiêu khích Tân Chí, Hạ Ngữ cũng dần nhận ra. Lữ Thiếu Khanh là cố ý. Dù không biết vì sao Lữ Thiếu Khanh lại muốn tìm Tân Chí gây sự. Nhưng Hạ Ngữ có thể khẳng định, Tân Chí và đệ tử Điểm Tinh Phái nhất định sẽ đuổi theo.Biện Nhu Nhu nói: “Chỉ sợ hắn đánh không lại, bị người ta giết luôn.”Phương Hiểu nói: “Yên tâm đi, thực lực của Lữ công tử rất mạnh, Nhu Nhu, tin ta đi.”Biện Nhu Nhu nói: “Hiểu tỷ tỷ, tỷ không chấp nhận mình đã nhìn lầm sao?”Hạ Ngữ nói: “Thiên Ngự Phong có một môn công pháp có thể che giấu khí tức bản thân rất tốt.”“Kế Ngôn sư huynh là thế, Lữ sư đệ cũng thế, trừ phi ép hắn phải bộc lộ thực lực, nếu không, rất khó để biết được thực lực thật sự của hắn thế nào.”Biện Nhu Nhu vẫn không tin: “Hắn giống cao thủ chỗ nào?”Nàng vừa dứt lời, một cỗ uy áp khổng lồ giáng xuống.Ba người biến sắc, Hạ Ngữ nhìn phía trước, phía xa xa, cách đó mấy chục dặm có một đám mây tím chói lóa mắt.“Đó là cái gì?”Hạ Ngữ nghiêm túc nói: “Đi, chúng ta qua đó xem thử.”Ba người nhanh chóng lao đi, chạy được một nửa đường thì một quả cầu lớn xuất hiện trên trời, rơi xuống.Sóng xung kích cường đại khiến cả ba đều đanh lại.“Rốt cuộc là ai đang chiến đấu?”Biện Nhu Nhu hô lên.Nhưng chẳng mấy chốc, một cỗ kiếm ý lăng lệ truyền đến.Như mặt trời giáng lâm, thiêu trụi thế gian.Cỗ kiếm ý này khiến cho ba người Hạ Ngữ cảnh giác.Cảm giác ngạt thở như đối mặt với mặt trời.Phương Hiểu nghẹn ngào kêu lên: “Lữ công tử, là kiếm ý của Lữ công tử.”“Cái gì?” Biện Nhu Nhu chấn kinh, muốn rơi cằm xuống đất: “Là hắn?”“Làm sao có thể?”Cỗ kiếm ý này khiến cho Biện Nhu Nhu cảm thấy da đầu tê rần, tâm thần chấn kinh, linh hồn run rẩy.Tên hỗn đản kia mạnh vậy sao?Không có khả năng!Thực không phù hợp lẽ thường, hỗn đản kia làm gì có tí bộ dáng nào của cao thủ?Hạ Ngữ nhìn về phía xa xa, cảnh giới của nàng có thể nhìn được mơ hồ trận chiến phía xa xa.Hạ Ngữ nhịn không được mà thán phục: “Quả nhiên Lữ sư đệ không hề kém Kế Ngôn sư huynh.”Hạ Ngữ thầm cảm khái, nếu Lữ Thiếu Khanh không khiêm tốn mà cũng giống như Kế Ngôn thì không biết nàng có thể đứng thứ ba ở Tề Châu không nữa.Biện Nhu Nhu bĩu môi.Lúc này, một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa khiến cho vô số sinh linh run rẩy truyền đến.Cho dù là Hạ Ngữ cũng không nhịn được mà nghẹn ngào thốt lên: “Nguyên Nguyên Anh?”Chim lửa nuốt chửng Tân Chí, Lữ Thiếu Khanh thu kiếm, tiêu sái quay người.Nam nhân chân chính sẽ không quay đầu nhìn bạo tạc.Nhưng mà!Một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên giáng lâm sau lưng Lữ Thiếu Khanh.Khí tức kinh khủng, dường như khiến cả thiên địa đều đang vặn vẹo.Lữ Thiếu Khanh ngay lập tức cảm nhận được cỗ khí tức này, một dòng điện từ đuôi xương cụt bay thẳng lên đỉnh đầu, lông tóc toàn thân hắn dựng đứng.Hắn tê cả da đầu.Hắn biết cỗ khí tức này là gì, hắn không xa lạ gì cỗ khí tức này.Nguyên Anh.Chỉ có Nguyên Anh mới có khí tức kinh khủng này.Lữ Thiếu Khanh quay đầu, thấy Tân Chí vốn nên bị kiếm ý của mình giết vẫn đang còn sống.Nhưng khí tức của hắn ta đã thay đổi.Ánh mắt hắn ta tang thương, như một lão yêu quái sống vượt thời không, xuyên qua mà tới.Sau lưng hắn ta, một hư ảnh khổng lồ vài trăm trượng chập chờn.Như Thần Ma trong bóng tối.“Là ai?”Âm thanh quanh quẩn trong thiên địa, lạnh lùng vô tận.“Là ai dám hạ sát thủ với hậu bối của ta?”Giọng nói bắt đầu từ lạnh lùng, càng về sau càng phẫn nộ gằn từng tiếng, nói thêm một tiếng, phẫn nộ thêm một phần.Đến cuối cùng, linh khí bùng nổ, phát ra những tiếng ầm ầm.Đại địa xung quanh luân hãm, đỉnh núi sụp đổ, khí tức hủy diệt càn quét mà ra.Tân Chí nhìn Lữ Thiếu Khanh, hư ảnh sau lưng hắn ta dường như cũng mở mắt. Nó nhìn chòng chọc vào Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt hư động tựa như có thể đông cứng linh hồn của hắn.“Là ngươi?”Nơi xa, vẻ mặt Kế Ngôn trở nên nghiêm trọng, kiếm ý hiển hiện, không khí lại sóng sánh như biển. Toàn thân như biến thành một thanh trường kiếm vận sức chờ phát động. Trường kiếm sau lưng lộ ra một nửa phong mang, sẵn sàng bay lên tấn công. Nó lượn lờ quanh hắn ta như một con rồng trắng, như ẩn như hiện.Hai chân Tiêu Y run lẩy bẩy, nhìn hư ảnh khổng lồ kia mà yết hầu phát khô.Đây chính là uy lực của Nguyên Anh sao?Không phải Tiêu Y chưa từng gặp Nguyên Anh.Đại trưởng lão Tiêu gia, thúc thúc Tiêu Sấm của nàng, sư phụ Thiều Thừa của nàng, ngay cả Đại sư huynh Kế Ngôn của nàng cũng là Nguyên Anh.Bình thường tiếp xúc với những Nguyên Anh này họ đều thu liễm khí tức bản thân nên Tiêu Y không hề cảm giác được chút uy áp của Nguyên Anh chút nào.Hiện tại, đối phương lả kẻ địch, khí tức Nguyên Anh kinh khủng hiển hiện ra hết không chừa lại chút nào.“Đây chính là khí thế của đại năng Nguyên Anh sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận