Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2159: Chương 2159

Chương 2159: Chương 2159Chương 2159: Chương 2159
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm “Đó, đó là cái gì?”
“Bầu trời, làm sao lại nứt ra?” “Bên rìa khe hở là tia chớp màu đen sao? Điềm không may!”
“Trời ạ, chỗ đó có vấn đề sao?”
“Nhìn kìa, hình như đã từng xuất hiện ở rừng rậm Dịch Ngữ.”
“Vì sao lại xuất hiện ở đây?” “Nhanh, mau chạy đi.” “Mau chóng rời khỏi Nhữ thành.”
“Haha, không phải có thiên tài địa bảo gì đó xuất thế chứ?”
“Ta cũng phải lưu lại nhìn kỹ một chút, không chừng là cơ duyên của ta.”
Các tu sĩ Nhữ thành có người cảm thấy sợ hãi, không chút nghĩ ngợi liền muốn rời khỏi Nhữ thành.
Cũng có người hưng phấn, cảm thấy thiên địa dị biến, đối với bọn hắn mà nói là một cơ hội vô cùng tốt.
Tiêu Y cũng nhìn thấy khe hở màu đen, há to mồm: “Nhị sư huynh, cái này.”
“Những quái vật kia.”
Lữ Thiếu Khanh mặt âm trầm gật đầu: “Am hồn bất tán, phiền chất.”
“Đại ca, đây là cái gì?”
Mấy người Giản Bắc nơi này cũng từng gặp nó ở rừng rậm Dịch Ngữ nhưng bọn hắn cũng không rõ lám đầy là cái gì.
Về phần Gia Cát Huân cùng Chiêm Quý càng là lần đầu tiên gặp.
Lữ Thiếu Khanh hơi lườm bọn hắn, sau đó nói: “Trung Châu tiêu đời rồi!”
Giản Bắc nhíu mày: “Đại ca, ngươi có thể nói rõ không?” Tiêu Y mở miệng thay: “Bên trong sẽ xuất hiện quái vật đáng sợ, vô cùng vô tận, nếu như không ngăn cản được, đừng nói Trung Châu, thế giới này cũng sẽ bị hủy diệt.” “Khoa trương à?” Quản Đại Ngưu không tin lắm: “Đừng xem nhẹ Trung Châu.”
Tiêu Y lười nhiều lời, cho hắn ta một cái liếc mắt: “Muốn tin hay không, đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Thời gian nhoáng một cái liền vài ngày nữa trôi qua, trên bầu trời chỉ xuất hiện khe hở, cũng không có bất kỳ dị tượng gì khác.
Các tu sĩ dần quen cũng lớn mật hơn.
Bắt đầu có người không ngừng tiếp cận, quan sát dò xét khe hở màu đen.
Chung quanh khe hở tràn ngập tia chớp màu đen, thỉnh thoảng lại nhảy nhót, phát ra âm thanh dòng điện xì xì, giống như có sinh mệnh.
Lúc mới đầu khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng sau khi nhìn thấy nhiều, rất nhiều tu sĩ không cảm thấy có vấn đề gì nữa.
Bọn hắn dần dần tới gần khe hở, hất sức tò mò đưa ánh mắt nhìn sâu vào trong khe hở.
Bên trong đen nhánh, sâu không thấy đáy, như là vực sâu không đáy, nhìn mà khiến trong lòng người ta rụt rè. Hơn nữa cho dù là thần thức hay linh thức đều không thể tra rõ ràng bên trong.
“Bên trong sẽ có cái gì?”
“Có phải là lối vào một thế giới khác không?”
“Ở phía sau có vô số thiên tài địa bảo?”
Các tu sĩ nghị luận ầm T, rất nhiều người vây quanh khe hở, nghị luận ầm ï.
Các loại suy đoán đầu có. Cuối cùng, có người nhịn không được, vượt qua mọi người đi tới khe hở.
Thấy có người cái thứ nhất đi lên, tất cả mọi người dừng nghị luận, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm người này. Chung quanh người này linh lực phun trào, giấu kín bản thân, khiến người ta không thể nào biết thân phận của hắn ta. Chỉ thấy hắn ta chậm rãi tới gần, đi tới vị trí cách khe hở vài trượng, hắn ta hít sâu một hơi, cuối cùng đột nhiên gia tốc, vọt vào trong khe hở. “Hắn tiến vào!”
“Hắn là ai? Không sợ nguy hiểm?”
“Tu luyện giả, nếu như sợ nguy hiểm, còn tu luyện cái gì?”
Thấy có người dẫn đầu, người vốn muốn đi vào tìm tòi hư thực động lòng rồi.
Lập tức nhanh chóng có người xông lên trời, trực tiếp phóng tới khe hở màu đen. Trong lúc nhất thời, trăm ngàn đạo lưu quang xẹt qua chân trời, rất nhiều người đều muốn xông vào trong khe hở xem có thể kiếm được chút cơ duyên nào cho mình không.
Nhưng mài
Khi đạo lưu quang thứ hai vọt tới trước mặt khe hở, một đạo quang mang từ trong khe lao ra.
Đám người kinh hãi, xem xét, chính là người trước đó xông vào khe hở đầu tiên. Lúc này hắn ta đã lộ ra gương mặt thật, có người biết thân phận của hắn ta.
“A, là Cô Mạc chân nhân độc lai độc vãng.”
“Nghe nói hắn thám hiểm mưu cầu danh lợi, mặc dù là một Nguyên Anh kỳ nhưng trên người hắn lại có không ít đồ tốt.”
“Không sai, đây là một tiểu tử to gan, chẳng trách dám là người đầu tiên xông vào.”
“Kì quái, vì sao hắn lại trở ra chứ?”
“Không đúng, các ngươi nhìn đi, phản ứng của hắn không bình thường.”
Sắc mặt Cô Mạc chân nhân trắng bệch, kinh hoảng vô cùng, tựa như gặp phải chuyện gì cực kỳ khủng bố. “Nhanh, chạy mau.”
Sau khi Cô Mạc chân nhân lao ra lớn tiếng gầm rú: “Bên trong, bên trong...”
“Haha, bên trong có đồ gì tốt sao? Đáng để ngươi kích động như thế?”
Có người cười ha ha.
Nhưng mà tiếng cười còn chưa biến mất, trên người Cô Mạc chân nhân toát ra một cỗ sương mù màu đen, sau một khắc, hai mắt Cô Mạc chân nhân đỏ bừng, vẻ mặt trở nên dữ tợn.
Càng đáng sợ chính là, khí tức trên người hắn ta tăng vọt, thực lực tăng nhiều. Thậm chí, thân thể hắn ta bắt đầu phát sinh một ít biến hóa.
Mặc dù còn duy trì hình người, nhưng nhìn vào người hắn ta đều sẽ có một loại cảm giác, Cô Mạc chân nhân đã thay đổi.
Có người kinh hô một tiếng: “Cô Mạc chần nhần, ngươi sao vậy?”
Đôi mắt Cô Mạc chân nhân biến thành màu đỏ, hô hấp trở nên nặng nề, thân ảnh lóe lên, biến mất giữa bầu trời. Sau một khắc hắn ta lại xuất hiện sau lưng một tu sĩ, tựa như lợi trảo vươn tay ra, nhẹ nhõm xuyên thủng cơ thể tên tu sĩ này.
“Phập!”
Máu tươi vấy ra, trái tim tu sĩ bị Cô Mạc chân nhân móc ra. Tên tu sĩ kia kêu thảm từ trên trời rơi xuống, khí tức đứt ngang, còn Cô Mạc chân nhân thì nhét trái tim còn đang đập kia vào miệng bắt đầu nhai nuốt.
Đồng thời, đôi mắt đỏ ngầu tiếp tục nhìn chằm chằm người chung quanh, tựa hồ đang suy nghĩ ai sẽ trở thành con mồi thứ hai của hắn ta. Một màn này dọa sợ tất cả mọi người.
Cô Mạc chân nhân thành quái vật.
“Đây, đây là cái gì?”
“Nhanh, mau trốn đi!”
“Cô Mạc chần nhần, ngươi đang tìm cái chết!” Các tu sĩ loạn cả lên.
Đột nhiên!
Trong khe truyền tới vô số gầm thét, sau một khắc, từng bóng dáng màu đen từ trong khe xông ra, tựa như ác ma ra khỏi tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận