Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1260: Đánh một trận để quyết định

Chương 1260: Đánh một trận để quyết địnhChương 1260: Đánh một trận để quyết định
Chỉ với mấy câu của Tương Quỳ hướng gió đã thay đổi, đám người phản đối bắt đầu thay đổi thái độ, trở nên ủng hộ.
Bởi vậy có thể thấy được uy vọng của Tương Quỳ trong suy nghĩ của mọi người.
Cung Thọ nhíu mày, ông ta vẫn kiên định phản đối Lữ Thiếu Khanh bọn hắn tiến vào Thế giới Huyền Thổ, ông ta nói với Tương Quỳ: "Đại trưởng lão, chỉ dựa vào xem quẻ đã để bọn hẳn tiến vào Thế giới Huyền Thổ có phải quá mức mạo hiểm không?"
"Trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra ngoài ý muốn."
Tương Quỳ bói toán cũng không phải trăm phần trăm chuẩn xác, có đôi khi cũng sẽ xuất hiện biến cố, phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Cung Thọ hỏi như vậy, lập trường của những người khác lại dao động.
"Nhị trưởng lão nói không sai, đúng là có hơi mạo hiểm."
"Đúng vậy, thế giới Huyền Thổ quan trọng như vậy, chỗ chúng ta từng có mấy người vào đó chứ?”
"Ta còn chưa từng vào kìa."
"Dẹp đi, ngươi tính là gì? Ta là Nguyên Anh trung kỳ còn chưa vào, Nguyên Anh sơ kỳ như ngươi mà cũng dám nói chuyện?"
"Tiền bối từng nói chuyện của thế giới Huyền Thổ có liên quan đến tồn vong của nhân tộc, là hi vọng cuối cùng của nhân tộc chúng ta, chắc chắn có lý của tiền bối, chúng ta là hậu bối, việc cần làm là phải dốc hết sức bảo vệ nó."
Mọi người nghị luận ầm ï, bắt đầu không đồng ý để Lữ Thiếu Khanh bọn họ tiến vào thế giới Huyền Thổ.
Đối mặt với nghị luận của đám người, đại trưởng lão từ chối cho ý kiến, không mở miệng, mà nhắm mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Lữ Thiếu Khanh cũng nhìn ra một chút đầu mối.
Thời gian ngàn năm phát triển, tổ chức Thí Thần phát triển đến bây giờ, thực lực cường đại, đã là tổ chức phản loạn lớn nhất trong mắt đám quái vật.
Tổ chức lớn như vậy, người cũng rất nhiều.
Ở đây hơn mười, gần hai mươi người đều là Nguyên Anh.
Hơn nữa nghe nói còn có phân bộ bên ngoài.
Thả lên Hàn Tinh cũng là một thế lực lớn siêu cấp, ngoại trừ Thánh địa thì sẽ đến tổ chức Thí Thần.
Tương Quỳ thân là đại trưởng lão, là người cầm quyền cao nhất trong tổ chức.
Ông ta gánh trên mình trọng trách †o lướn của tổ chức Thí Thần, từ ngàn năm trước đi đến hôm nay, địa vị của ông ta trong tổ chức là không thể nghi ngờ.
Nhưng theo thời gian phát triển, dù là người phía dưới nhiều, nhiều người, phe phái tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn.
Chí ít bên nhị trưởng lão chính là như vậy.
Có một số việc, ông ta sẽ không dễ dàng đồng ý, khẳng định là muốn đối nghịch với đại trưởng lão. Đây là do vị trí của ông ta quyết định, quyết định suy nghĩ của ông ta, cũng quyết định cách làm của ông ta.
Ông ta ở trên vị trí này nếu như khúm núm với đại trưởng lão, ông ta còn làm nhị trưởng lão cái quái gì nữa, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ bị người ta xem thường, bị người phía dưới đảo chính.
Vị trí đại trưởng lão không ai dám thèm nhỏ dãi, không dám khiêu chiến.
Nhưng vị trí nhị trưởng lão, tam trưởng lão thì khác.
Đại trưởng lão là duy nhất, không thể đổi, vị trí nhị trưởng lão, tam trưởng lão vẫn có thể đổi người.
Cho nên Cung Thọ tuyệt đối sẽ không dễ dàng đồng ý với cách làm của Tương Quỳ, nếu không sẽ bị người ta nói là kẻ phụ hoạ.
Sau khi nhìn rõ mọi chuyện, Lữ Thiếu Khanh nói với Cung Thọ: "Được rồi, đừng ở chỗ ấy giả mù sa mưa."
"Đến đánh một trận, ngươi thắng, chúng ta lập tức rời đi, không đề cập tưới chuyện tiến vào thế giới Huyền Thổ nữa."
"Ngươi thua, ngoan ngoãấn ngậm miệng, nghe đại trưởng lão là được."
Cung Thọ nghe xong trong lòng giận dữ, thật là một tên vô lễ.
Mọi người là người văn minh, muốn đánh nhau?
Tên thô lõ.
Cung Thọ lạnh lùng khinh bỉ: "Hẳn là ngươi chỉ biết dùng nắm đấm để giải quyết sự việc? Thô lễ"
Lữ Thiếu Khanh gật đầu: "Không sai, ta rất biết dùng cái này để lấy lý phục người."
"Một câu, ngươi có dám hay không?"
Sắc mặt Cung Thọ khó coi, ánh mắt ông ta rơi trên người Kế Ngôn, do dự.
Hôm đó Kế Ngôn thể hiện ra thực lực quá mạnh, khiến ông ta kiêng dè không thôi.
Mặc dù ông ta là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng chín, lại là nhị trưởng lão, thực lực có thể nói là mạnh thứ hai trong tổ chức Thí Thần.
Nhưng ông ta vẫn không có tự tin đó.
Ông ta hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nói đánh là đánh à? Ta không muốn khi dễ tiểu bối."
Lữ Thiếu Khanh cười ha ha: "Ngươi sợ."
"Ta sợ?" Cung Thọ cười ha ha một tiếng, giọng nói vang dội quanh quẩn trong đại điện: "Ta sẽ sợ tên tiểu bối như ngươi sao?”
"Ngươi thử hỏi tất cả mọi người ở đây xem, hỏi bọn họ có đồng ý dùng biện pháp thô lỗ này để quyết định chuyện đại sự quan trọng cỡ này không?"
"Nếu có một người đồng ý, ta sẽ đánh với ngươi một trận!"
Trong ánh mắt Cung Thọ mang theo tia giảo hoạt.
Trong lòng âm thầm đắc ý.
Hừ, ở đây đều là các vị trưởng lão, đều là người của tổ chức Thí Thần, sẽ không dễ dàng đồng ý để kẻ ngoại lai như ngươi tiến vào thế giới Huyền Thổ đâu.
Lữ Thiếu Khanh thì liếc nhìn đám người một vòng, chỉ khí cao giương hỏi: "Thế nào? Có ai đồng ý với cách của ta không?" "Yên tâm, sẽ không đánh chết hắn."
Cung Thọ tức chết, tên khốn kiếp, ngươi cho rằng ngươi rất lợi hại phải không?
Ông ta hừ lạnh một tiếng: "Chư vị, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Cung Thọ làm nhị trưởng lão, lời này đã kiên quyết biểu hiện thái độ của ông ta.
Tất cả mọi người là người một nhà, không đáng vì một ngoại nhân mà đắc tội lãnh đạo thực quyền.
Cho nên, người chung quanh nhao nhao cười lạnh.
"Ngây thơi"
"Suy nghĩ ấu trí, đại sự quan trọng bậc này, làm sao có thể dùng biện pháp ấu trí như thế để quyết định?"
"Tiểu tử, ngươi không phải đang nghĩ ngươi là vô địch thiên hạ đấy chứ?"
"Tên không Không biết trời cao đất rộng, sự tình không đơn giản như ngươi nghĩ đâu."
Tất cả mọi người không có ý định đồng ý với đề nghị của Lữ Thiếu Khanh.
Lữ Thiếu Khanh chỉ nhẹ nhàng lướt nhìn những người này, cuối cùng ánh mắt của hắn trên người một người.
Mọe nó!
Người bị Lữ Thiếu Khanh nhìn chằm chằm người, trong lòng mắng to, nhưng dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Lữ Thiếu Khanh, lão không thể không mở miệng.
"Ta cảm thấy đề nghị của Mộc công tử có thể thực hiện được..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận