Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1597

Chương 1597Chương 1597
Với tạo nghệ về trận pháp của Lữ Thiếu Khanh, bố trí một trận pháp cấp sáu cần tốn rất nhiều thời gian.
Nhưng chỉ sửa chữa trận pháp một chút thôi thì hắn vẫn có thể làm được dễ dàng.
Giống như để chế tạo một cái máy vậy, nếu bảo Lữ Thiếu Khanh sáng tạo từ không tới có làm ra được thì cần tốn rất nhiều thời gian và vật liệu.
Nhưng bảo hẳn sửa chữa dựa trên cơ sở đã có thì đơn giản hơn nhiều.
Nếu từ đầu máy móc được chế tạo từ vật liệu đủ tiêu chuẩn thì có thể dùng đến mấy chục thậm chí là hơn trăm năm.
Việc Lữ Thiếu Khanh làm bây giờ là thay thế vật liệu đạt chuẩn thành vật liệu kém hơn, máy móc sẽ không hoạt động được bao lâu nữa, hơn nữa còn không ngừng xảy ra đủ loại vấn đề.
Non nửa ngày trôi qua, sau khi được hắn cải tạo, trận pháp cấp sáu đã thay đổi.
Không bị phá hủy, vẫn có thể vận chuyển, nhưng uy lực đã giảm bớt đi nhiều, đồng thời tuổi thọ cũng không được đảm bảo.
Nếu Mị gia không khởi động có lẽ còn có thể tiếp tục duy trì, nhưng nếu khởi động, vận chuyển siêu phụ tải, Lữ Thiếu Khanh cũng không biết khi nào sẽ xảy ra vấn đề.
Mà hắn cũng không dám hứa chắc sẽ xảy ra vấn đề gì.
Nhưng mài!
Khi sửa chữa trận pháp cấp sáu, Lữ Thiếu Khanh lại kinh ngạc phát hiện nó còn có liên quan đến một trận pháp nữa.
Dường như trận pháp này chỉ là một phần trong đó.
"Mẹ nó chứ, đừng nói còn có trận pháp cao hơn nhé!"
Hắn bèn cẩn thận thả thần thức ra lặng lẽ cẩn thạn kiểm tra, khuếch tán đến khi chỉ còn cách Mị gia gần ngàn dặm, hắn cả kinh.
"Có thật hả?"
"Mà hình như còn là trận pháp cấp bảy?"
Lữ Thiếu Khanh thấy da đầu hơi ngưa ngứa, bèn thò tay lên gãi.
Trong lòng hắn hơi hoảng sợ: "Hỗn đản, chẳng lẽ sợ trận pháp cấp sáu không đối phó được ta còn tri kỷ chuẩn bị cả trận pháp cấp bảy cho ta nữa sao?"
Trận pháp cấp bảy, hắn cũng chưa từng nhìn thấy, đây coi như lần đầu tiên gặp được.
Khẳng định cao cấp hơn các trận pháp mà trước đó tiểu đệ ma quỷ cho hắn xem.
Trận pháp cấp bảy, mục đích nhắm đến là Luyện Hư kỳ và Hợp Thể kỳ.
Luyện Hư kỳ, đối mặt với trận pháp cấp bảy cũng phải thận trọng đi đường vòng.
Theo như rất nhiều lời đồn đại thì trận pháp cấp bảy đã là trận pháp mạnh nhất mà nhân thế đủ khả năng dung nạp.
Còn trận pháp cấp tám và cấp chín, nghe nói chỉ có thể tồn tại ở Tiên giới.
Hiện giờ không ngờ MỊị gia lại có một cái trận pháp cấp bảy, nhìn khắp cả Trung Châu chắc chắn là bom nguyên tử.
Lữ Thiếu Khanh cũng cảm nhận được sâu hơn nội tình thực lực của Mị gia.
Hắn có thể khẳng định Giản gia cũng không có trận pháp cấp bảy.
Cho nên, Mị gia tự xưng là đệ nhất gia tộc cũng không phải không có nguyên nhân.
Có lẽ, tổ tiên thật sự là thế?
Trận pháp cấp bảy chiếm diện tích chừng hơn ngàn dặm, cực kỳ to lớn, bao phủ một phần lớn diện tích Mị gia.
Hiện tại Lữ Thiếu Khanh cảm thấy mình đang đối mặt với một con hung thú tuyệt thế đang ngủ say, một khi nó thức dậy chắc chắn sẽ hủy thiên diệt địa.
Trước mặt nó, trận pháp cấp sáu cũng chỉ có thể coi là cỏ non.
Lữ Thiếu Khanh nhịn không được mà cảm thán: "Mị gia, mẹ nó chứ giàu quát"
Trận pháp cấp bảy, chẳng những có uy lực kinh khủng mà còn rất quý giá.
Hiện giờ Lữ Thiếu Khanh cũng có năng lực dựng được trận pháp cấp bảy, nhưng lại không có được thực lực ấy.
Bởi vì = nghèo!
Hắn không bỏ ra nổi nhiều nguyên vật liệu như thế, dù mấy năm nay hắn cũng có phát tài nho nhỏ, nhưng có dốc hết vào cũng không thể dựng ra nổi nửa cái trận pháp cấp bảy.
"Quả nhiên, mình là một con quỷ nghèo."
Lữ Thiếu Khanh ngửa mặt lên trời thở dài, cực kỳ thương tâm.
Đến đây rồi lại vô tình bị tổn thương thêm lần nữa.
Mị gia đạt được mục đích rồi, đã khiến hắn bị tổn thương sâu sắc rồi, đau lòng nát ruột, đến mức hắn muốn khóc lên.
"Ta cùng Mị gia thế bất lưỡng lập!"
Lữ Thiếu Khanh muốn khóc, nước mắt rưng rưng, ôm ngực nghẹn ngào: "Có rất nhiều biện pháp có thể tổn thương ta, nhưng lại cứ dùng biện pháp này để tổn thương ta."
Thương cảm chốc lát, Lữ Thiếu Khanh lại trở nên hung hăng: "Nếu Mị gia đã bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa."
"Thứ đồ tượng trưng cho tài phú này cứ bày ra đây quả là lãng phí!"
Lữ Thiếu Khanh bắt đầu thả thần thức ra bao phủ xung quanh.
May sao nơi này không có tộc nhân của Mị gia, nếu không nhất định hắn sẽ bị phát hiện. Sau khi dùng thần thức thăm dò, cuối cùng Lữ Thiếu Khanh phát hiện dù trận pháp cấp bảy còn chưa khởi động nhưng thường ngày cũng không phải không có tác dụng gì.
Chí ít trong đại trận cấp bảy này còn ẩn chứa một phần có tác dụng tụ linh khí, trấn khí vận.
Trong phạm vi đại trận, linh lực hội tụ, là một tụ linh trận khổng lồ, linh khí khổng lồ hội tụ vô tình đem lại nhiều lợi ích cho người của Mị gia.
Mị gia bố trí một trận pháp cấp bảy ở đây, có tác dụng trấn trạch, chiêu tài, tiêu tai, tránh họa.
Lữ Thiếu Khanh còn phát hiện, trận pháp này đã được bố trí từ lâu rồi, là một trận pháp rất cổ xưa.
Đồng thời, đại trận này còn có mấy loại thủ pháp chưa từng nghe nói, phong cách bố trí cũng không giống nhau.
Có nghĩa là phải qua mấy đời người, tốn rất nhiều thời gian tinh lực mới bố trí ra được trận pháp này.
Lữ Thiếu Khanh hùng hùng hổ hổ mắng: "Trận pháp cấp bảy thì uy phong lắm sao? Đáng gờm lắm sao? Ta phá cho ngươi xeml"
Hiện giờ bảo Lữ Thiếu Khanh dựng nên một trận pháp cấp bảy, dù có cung cấp đây đủ nguyên vật liệu hắn cũng không dám xác định cần bao nhiêu thời gian.
Nhưng bảo hắn phá hủy trận pháp cấp bảy trước mắt thì hôm nay hắn có thể làm xong.
Muốn phá hư trận pháp cấp bảy không cần phải hủy hết toàn bộ, chỉ cần phá một phần thôi, thay đổi một chút trận văn, móc xuống một chút vật liệu là đủ rồi.
Vẫn ví như một cái máy, chỉ cần cắt mấy sợi dây điện, ném đi một ít linh kiện là có thể khiến nó tê liệt.
Nhưng cái máy trước mắt đây thuộc loại cao cấp tỉnh vi, muốn phá nó, không có chút thực lực không làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận