Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1010. Đắc tội hai vị sư huynh, trời sập rồi



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmXong đời.Tiêu Y đột nhiên cảm giác như bầu trời sụp đổ.Thế giới này đã không còn bất kỳ hy vọng nào, vẫn nên hủy diệt nó đi.Đại sư huynh mang thù còn đáng sợ hơn Nhị sư huynh.Tiêu Y thuần thục nặn ra nụ cười, nịnh nọt làm lành: "Đại sư huynh, ta đang nói hươu nói vượn."Lữ Thiếu Khanh gật đầu, tỏ vẻ khẳng định: "Đúng vậy, nói hai lần, chắc chắn là nói hươu nói vượn."Tiêu Y khóc, Nhị sư huynh lòng dạ hẹp hòi còn đổ thêm dầu vào lửa nữa.Tiêu Y nhìn hai vị sư huynh, nàng biết mình có nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là ngụy biện.Bị hai vị sư huynh nhớ thương, tương lai của nàng là một vùng tăm tối.Tiêu Y cũng không ngụy biện, nàng thuần thục sử dụng kỹ năng tổ truyền của Thiên Ngự Phong."Đại sư huynh, Nhị sư huynh, hai người tới đây như thế nào vyaaj?"Ánh mắt Tiêu Y dò xét hai sư huynh, vô cùng tò mò.Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh tách ra ở Yến Châu, Tiêu Y đi cùng Lữ Thiếu Khanh đến Hàn Tinh, nhưng lúc rơi xuống đất thì bị tách ra.Nàng hồ đồ được tuyển làm ứng cử viên Thánh nữ, rồi bị đưa đến nơi này.Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Tiêu Y cười nói: "Ngoan, đừng nói sang chuyện khác, nói cho ta biết, tại sao phải đá ta thêm mấy cú nữa?"Tiêu Y cười làm lành: "Nhị sư huynh, đừng nói nữa, ta sai rồi."Quá khó khăn, ở trước mặt nhị sư huynh, chút tâm tư này của mình hoàn toàn không giấu được."Không có." Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc: "Sao muội lại sai chứ?""Muội chính là sự tồn tại có thể dùng tay đánh Đại sư huynh, chân đá Nhị sư huynh, trên thế gian này muội là trâu bò nhất, làm sao mà sai được?""Có sai cũng chính là hai người chúng ta, bị cả Thánh Địa truy sát, cũng muốn vứt tính mạng ra sau đầu đến cứu muội.""Hai người chúng ta thật đáng chết, đi tới nơi này, chẳng những quấy rầy muội tu luyện, mà còn nghe được những lời không nên nghe đúng không?"Đầu Tiêu Y lắc như trống bỏi, cổ cũng sắp gãy rồi.Nhị sư huynh, lòng dạ hẹp hòi, nếu còn tiếp tục dây dưa với hắn, sẽ chỉ làm mình thảm hại hơn.Tiêu Y vội vàng thừa nhận sai lầm với Kế Ngôn: "Đại sư huynh, ta sai rồi, tùy Đại sư huynh trừng phạt."Lữ Thiếu Khanh ở bên cạnh làm Âm Dương đại sư; "Ai nha, làm Nhị sư huynh thật thảm.""Muốn bị người ta dùng chân đá, hiện tại còn trực tiếp bị xem nhẹ."Tiêu Y muốn cho mình hai cái tát, vội vàng sửa chữa: "Đại sư huynh, Nhị sư huynh, lần này là sư muội nói sai, mong rằng hai vị sư huynh trách phạt.""Chẳng qua, nơi này gọi là Tuyệt Phách Liệt Uyên, nghe nói rất nguy hiểm, không bằng rời khỏi nơi này trước rồi nói tiếp, như thế nào?"Tiêu Y lặng lẽ nói sang chuyện khác.Lúc này, nếu không nhanh dời lực chú ý của hai vị sư huynh thì nàng cứ chờ chết đi.Lần này chuyển đề tài thành công, Lữ Thiếu Khanh vỗ đầu, chỉ vào Tiêu Y nói: "Sau khi trở về sẽ trừng trị muội."Tiêu Y thở phào nhẹ nhõm, trước mắt xem như tạm thời vượt qua cửa.Sau khi trở về, bán manh gì gì đó, có lẽ sẽ vạn sự đại cát.Nhưng mà bỗng nhiên vẻ mặt Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh giống nhau, ánh mắt đều dừng ở phương xa.Lữ Thiếu Khanh chửi ầm lên: "Khốn kiếp, thuốc dán da chó đuổi theo rồi."Xa xa, Kiếm Ngũ và Thôi Chương Minh mang theo một đội nhân mã lớn trùng trùng điệp điệp lao tới.Tiêu Y chớp chớp mắt, sao lại có nhiều người đến như vậy?Tiêu Y nhìn hai vị sư huynh, chợt nhớ tới Lữ Thiếu Khanh vừa nói bị Thánh Địa truy sát.Lúc ấy nàng còn tưởng rằng Lữ Thiếu Khanh nói khoa trương, hiện tại xem ra, hình như là thật?Trong lòng Tiêu Y vừa cảm động vừa xấu hổ.Hai vị sư huynh vì mình mà cam nguyện chịu mạo hiểm lớn như vậy.Bản thân lại ở chỗ này nói những lời vô liêm sỉ như vậy.Tiêu Y hỏi Kế Ngôn: "Đại sư huynh, bọn họ, là kẻ địch sao?"Kế Ngôn gật đầu; "Xem như vậy đi."Hắn ta không sợ hãi, trong mắt lộ ra chiến ý nồng đậm, Vô Khưu kiếm sau lưng phát ra tiếng ong ong, trong phút chốc, chiến ý ngút trời."Chuẩn bị chiến đấu đi."Tiêu Y nhìn mọi người từ xa bay lên, đằng đằng sát khí, thanh thế to lớn, cảm giác áp bách cực mạnh truyền tới.Mặc dù làm cho người ta sợ hãi, nhưng trong lòng Tiêu Y lại sinh ra hào khí.Hừ, ta có hai vị sư huynh ở bên cạnh, dù đám Ma tộc các ngươi có tới nhiều hơn nữa cũng chỉ như đồ ăn đưa tới thôi.Ma tộc các ngươi khẳng định còn không biết sự lợi hại của hai vị sư huynh ta.Tiêu Y vung nắm đấm về phía Ma tộc đang lao tới: "Hừ, chỉ là Ma tộc, giết sạch các ngươi.""Thật là chí khí." Nụ cười lạnh của Lữ Thiếu Khanh vang lên: "Muội lợi hại như vậy, bọn họ liền giao cho muội đấy, lên đi, anh hùng..."Vẻ mặt Tiêu Y lại như đưa đám một lần nữa, khiếp đảm nói: "Nhị sư huynh, muội, muội đánh không lại.""Đánh không lại?" Lữ Thiếu Khanh kinh ngạc: "Vừa rồi muội còn nói một tay đánh chết Đại sư huynh, một chân đạp chết Nhị sư huynh ta mà.""Muội trâu bò như vậy, sao không đánh lại chứ?"Tiêu Y thiếu chút nữa không lên nổi.Ta chẳng qua là nói đùa, còn có, cái gì mà đánh chết, giẫm chết, ta đã nói như vậy sao?Đừng nói lung tung, được không?Lòng ta rất hoảng loạn.Tiêu Y không khỏi nhích về phía Kế Ngôn.Đại sư huynh tuy rằng rất nghiêm khắc, nhưng sẽ không giày vò người.Nhị sư huynh thì khác, giày vò người ta, làm cho người ta muốn sống không được, muốn chết không xong.Hiện tại Nhị sư huynh rất nguy hiểm, ta phải trốn xa một chút."Trốn cái gì?" Lữ Thiếu Khanh quát: "Đây đều là vì muội, muội phải giải quyết đi."Chuyện này thì liên quan gì đến ta?Trong lòng Tiêu Y cảm thấy oan ức muốn chết, ta không biết cái gì cả àm.Tiêu Y lại khiếp đảm giải thích: "Nhị sư huynh, bọn họ không liên quan đến ta."Nhất định là Nhị sư huynh ngươi gây ra phiền toái. Hết chương 1010.

Bạn cần đăng nhập để bình luận