Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1039. Thánh Chủ, ngươi có quản hay không?



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNgọn lửa màu đen trắng đánh úp lại, kiếm ý cuồng bạo, khiến cho ông ta cảm nhận được cảm giác nóng bỏng, linh hồn cũng run rẩy.Kiếm Ngũ kinh hãi, vội vàng ra tay lần nữa mới đánh tan thế tấn công của Lữ Thiếu Khanh.Đáng chết!Sắc mặt Kiếm Ngũ khó coi, trong lòng mắng to, đồng thời vẻ mặt lại ngưng trọng.Lữ Thiếu Khanh còn làm cho ông ta cảm thấy khó đối phó hơn so với Kế Ngôn.Kế Ngôn đại chiến Thôi gia có đông đảo Nguyên Anh, trạng thái không tốt, bị thương, thực lực giảm xuống.Lữ Thiếu Khanh thì khác, Kiếm Nhất không tạo thành bao nhiêu phiền toái cho hắn.Lữ Thiếu Khanh nói với Kiếm Ngũ: "Đã nói rồi, nghỉ một lát thì như thế nào? Ta sợ ngươi như vậy sẽ bị ta đánh chết, ta là người tôn kính lão nhân gia nhất.""Đi chết đi!" Kiếm Ngũ giận dữ, ông ta không nói nhảm, ra tay lần nữa.Thủ đoạn của ông ta khi đối phó với Lữ Thiếu Khanh cũng giống như thủ đoạn đối phó với Kế Ngôn.Dùng cảnh giới thực lực để đối phó Lữ Thiếu Khanh.Thế nhưng, đánh, đánh một hồi, Kiếm Ngũ phát hiện Lữ Thiếu Khanh càng thêm khó chơi so với Kế Ngôn.Kế Ngôn sẽ không né tránh, đối mặt với tấn công của ông ta, Kế Ngôn áp dụng biện pháp là đối đầu chính diện, lấy chiến đối chiến.Có cái loại khí thế thề sống chết không lùi.Nhưng khi ông ta đánh nhau với Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh giảo hoạt giống như một con hồ ly, đối mặt với công kích của ông ta, nếu Lữ Thiếu Khanh có thể né tránh thì tuyệt đối sẽ không chống đỡ một chút nào.Cố gắng không đối đầu với ông ta, dùng cái giá thấp nhất để ngăn cản tấn công của ông ta.Trượt như một con cá chạch, khiến cho công kích của Kiếm Ngũ thất bại, không làm gì được hắn.Khiến lửa giận trong lòng Kiếm Ngũ càng ngày càng thịnh.Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ hơn hai mươi hiệp.Trong đó phần lớn đều là Kiếm Ngũ ra tay, mà Lữ Thiếu Khanh thì áp dụng thủ thế, đối mặt với tấn công của Kiếm Ngũ, Lữ Thiếu Khanh đều ngăn cản.Mặc dù công kích của Kiếm Ngũ sắc bén, có thể khiến Lữ Thiếu Khanh chịu nhiều đau khổ.Nhưng Lữ Thiếu Khanh giảo hoạt như hồ ly, công kích của Kiếm Ngũ phần lớn đều bị hắn tránh né, bởi vậy thương tổn mà Kiếm Ngũ tạo thành cho Lữ Thiếu Khanh cũng không lớn.Thậm chí đánh tới bây giờ, trên người Lữ Thiếu Khanh chỉ xuất hiện vài vết thương, nhưng chớp mắt vết thương liền khép lại, cường độ thân thể kinh người.Về phần những thứ khác, đến cả một ngụm máu Lữ Thiếu Khanh cũng không nôn ra.Càng làm cho Kiếm Ngũ hộc máu chính là, miệng Lữ Thiếu Khanh cũng không ngừng."Đánh mệt rồi sao? Không bằng nghỉ một lát đi. Ta đã nói rồi, để sư huynh ta tới, sư huynh ta đánh tốt hơn một chút. Ngươi xem, ngươi có thể đánh lại ta sao?"Lải nhải lải nhải, giống như ruồi bọ ầm ĩ khiến Kiếm Ngũ Phiền muốn chết.Hận không thể một kiếm đâm vào miệng Lữ Thiếu Khanh.Ông ta rống giận: "Có dám đánh một trận chính diện với ta không?"Đối phó Lữ Thiếu Khanh giống như đối phó với một con cá chạch, một con hồ ly, tất cả tấn công đều khó có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với Lữ Thiếu Khanh, làm cho ông ta càng thêm nóng nảy nổi giận.Trong mắt ông ta chỉ có một mình Lữ Thiếu Khanh, mọi thứ bên ngoài ông ta đều bỏ qua, ông ta chỉ muốn bầm thây Lữ Thiếu Khanh thành vạn đoạn."Ta tôn kính lão nhân nhất, ta không muốn chính diện lập tức đánh chết ngươi..."Mọi người vây xem cũng âm thầm giật mình, bọn họ không ngờ Lữ Thiếu Khanh mạnh như vậy.Trong mắt bọn họ, Lữ Thiếu Khanh là sư đệ của Kế Ngôn, thực lực hẳn là yếu hơn Kế Ngôn một chút mới đúng.Kế Ngôn chẳng quan tâm, cái gì cũng mặc kệ liền đi đột phá, phó thác an toàn của mình cho Lữ Thiếu Khanh, trong mắt mọi người đây là một chiêu ngu ngốc.Kiếm Ngũ sẽ đánh bại Lữ Thiếu Khanh rất nhanh, sau đó sẽ dễ dàng trừng trị Kế Ngôn.Nhưng không ngờ kết quả lại thành như vậy.Hơn hai mươi hiệp, đánh tới bây giờ, đừng nói giết chết Lữ Thiếu Khanh, ngược lại hắn vẫn vui vẻ, ngay cả bị thương cũng chưa từng có.Kiếm Nhất nhìn đến trong lòng bốc hỏa, hận không thể xông lên đánh một kiếm giết chết Lữ Thiếu Khanh.Kiếm Ngũ đánh tới bây giờ, nói thật, đã rất mất mặt.Đối mặt với hai Nhân tộc thực lực không bằng ông ta, nếu ông ta không kịp thời giết chết bọn họ, đều sẽ coi là mất mặt, không xứng với thân phận Nguyên Anh tầng chín của ông ta.Hiện tại đối phương một người đang nhắm mắt đột phá, một người chơi Kiếm Ngũ đến xoay quanh.Kiếm Nhất chỉ muốn rống một câu ngu xuẩn với Kiếm Ngũ.Không ra tay với Kế Ngôn sao?Nhưng mà thân phận và tôn nghiêm của hắn ta làm cho hắn ta không thể làm như vậy, hắn ta chỉ có thể thấp giọng ở bên cạnh tỷ tỷ của mình nói: "Vì sao không ra tay với một Nhân tộc khác? Muốn chờ hắn ta đột phá rồi mới ra tay sao?'Kiếm Lan nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng lên, lập tức hô to với Kiếm Ngũ: "Trưởng lão, đừng bị hắn lừa, ra tay với sư huynh của hắn đi."Kiếm Ngũ nghe vậy, hai mắt đỏ thẫm dần dần khôi phục lý trí, ánh mắt lướt qua Lữ Thiếu Khanh, rơi vào trên người Kế Ngôn xa xa.Chết tiệt!Lữ Thiếu Khanh giận dữ, rống giận với Kiếm Lan: "Đồ tam bát thối tha, ngươi chờ đó cho ta."Hắn cố ý mở miệng chọc giận Kiếm Ngũ, chính là vì giữ chặt hận thù của Kiếm Ngũ, để cho ông ta xem nhẹ Kế Ngôn.Hiện tại một câu nói của Kiếm Lan liền đập nát tính toán của hắn.Lúc này Lữ Thiếu Khanh vung tay lên, hét lớn một tiếng: "Lão gia hỏa, xem chiêu!"Vẫn Thạch Đại Triệu Hoán thuật!Quả cầu lửa lớn hơn ngàn mét từ trên trời giáng xuống.Quả cầu lửa khổng lồ như vậy làm cho rất nhiều Thánh tộc lần đầu tiên nhìn thấy sợ hãi."Trời ơi!""Đây là pháp thuật gì? Cấp Thiên sao?""Giống như một mặt trời rơi xuống vậy!"Sắc mặt hai tỷ đệ Kiếm Nhất, Kiếm Lan khó coi, hai người bọn họ đều nếm qua một chiêu đau khổ như vậy. Hết chương 1039.

Bạn cần đăng nhập để bình luận