Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1881

Chương 1881
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Có biết hắn đi đâu không?” Tiêu Y hỏi Vương Cảnh Sơ.
Vương Cảnh Sơ lắc đầu: “Không biết, theo tin tức nội ứng của chúng ta ở Phượng thành truyền về thì chỉ biết hắn bị người của mình chơi xấu, biến mấy không thấy đâu, sống hay chết, không người nào biết.”
Tiêu Y không kìm được nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh.
Mặc dù lời nói của Vương Cảnh Sơ rất bình thường nhưng nàng có thể nghe ra từ trong đó tiểu Hồng đã gặp phải chuyện rất nguy hiểm, rất chật vật.
Bị người của mình hạ độc thủ, khẳng định là sẽ bị dồn vào chỗ chết, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.
Kết hợp với mệnh giản của sư phụ có thể nghĩ được tình cảnh của bọn họ nguy hiểm cỡ nào.
Dáng vẻ sắc mặt không thay đổi của Lữ Thiếu Khanh rơi vào trong mắt Tiêu Y.
Trong lòng Tiêu Y âm thầm suy đoán, Nhị sư huynh trong lòng nhất định không dễ chịu nhỉ?
Hừ, đám lông lá đáng chết, dám khi dễ tiểu Hồng, chờ mà chôn cùng với tiểu Hồng đi.
“Không phải nói ngươi gặp được hắn sao? Ngươi không biết hành tung của hắn?” Một âm thanh đột nhiên vang lên hỏi lại Lữ Thiếu Khanh.
Đám người xem xét, rõ ràng là Hồ Yên.
Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh mang theo hoài nghi.
Nàng ta thông minh cảm nhận được có gì đó không đúng.
Đối mặt với hoài nghi của Hồ Yên, Lữ Thiếu Khanh nói: “Chính vì không biết hành tung của hắn, mới đến hỏi các ngươi. Hừ, đắc tội ta, chạy đến chân trời góc biển ta cũng phải giết chết hắn.”
Móa nó!
Thật ác độc!
Tâm nhãn thật nhỏ, một tên quỷ hẹp hòi!
Vương Sĩ cùng Nguyên Tuần trong lòng ứa ra hàn khí.
Hắn là tới đây vì muốn tìm tung tích con lông lá màu đỏ kia sau đó đuổi giết nó sao/
Hai người không kìm được lo lắng, đặc biệt là Vương Sĩ, trong lòng càng hối hận không thôi.
Mình đắc tội hắn, mình còn có sống sót cơ hội sao?
Ánh mắt Hồ Yên trở nên ý vị thâm trường, câu trả lời của Lữ Thiếu Khanh vẫn không cách nào loại bỏ hoài nghi trong lòng nàng ta.
Trực giác của nữ hồ ly tinh khiến nàng ta cảm thấy quan hệ giữa Lữ Thiếu Khanh và lông lá màu đỏ không chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng Lữ Thiếu Khanh không nói, nàng ta cũng không dám hỏi nhiều.
Lữ Thiếu Khanh hơi trầm ngâm một hồi, hỏi: “Tộc Phi Cầm có tồn tại Hợp Thể kỳ không?”
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn hiện tại sợ tồn tại Hợp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ.
Cái khác không đáng để lo, cho dù là Luyện Hư hậu kỳ, cảnh giới tầng chín bọn hắn cũng không sợ.
Lời này vừa nói ra, chút hoài nghi vừa biến mất trong lòng Hồ Yên càng tăng lên.
Mấy người Vương Cảnh Sơ cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, nhao nhao nhìn qua Lữ Thiếu Khanh.
Không thể nào, mình lộ ra chân ngựa sao?
Sau khi Lữ Thiếu Khanh lập tức kiểm điểm trong lòng một phen mới hung thần ác sát trừng mắt ngược trở lại: “Làm sao? Còn không cho hỏi?”
Bộ dạng hung ác khiến mấy người Cung Sùng trong lòng run lên, Vương Cảnh Sơ dời ánh mắt: “Ngươi không biết sao?”
“Một ngàn mấy trăm năm trước, ba vị Hợp Thể kỳ còn sót lại của Yêu giới cũng đã biến mất, từ đó về sau, đại đạo áp chế, tu luyện trở nên càng thêm gian nan.”
“Cũng chỉ mấy năm gần đây mới hơi nới lỏng một chút.”
Hồ Yên nói bổ sung: “Những cái này không tính bí mật, công tử chưa nghe nói qua sao?”
“Hẳn là công tử bị ngăn cách, giờ mới rời núi sao?”
Ánh mắt yếu ớt, hoài nghi càng thêm mãnh liệt.
Tính sai rồi.
Trên đường Lữ Thiếu Khanh không hỏi thăm Hồ Tuyết câu hỏi phương diện này, giờ ngược lại thành một sơ hở.
Nhưng mà!
Sơ hở thì đã sao chứ?
Lữ Thiếu Khanh trừng Hồ Yên một chút: “Ngậm miệng, còn lít nhít, ngươi đi nhảy múa cho ta.”
Sau khi biết toàn bộ Yêu giới đều không có Hợp Thể kỳ, Lữ Thiếu Khanh yên tâm.
Đương nhiên, hắn cũng không hoàn toàn yên lòng.
Mặc dù nói là thường thức Yêu giới, nhưng thường thức chính là cái dùng để đánh vỡ.
Trong lòng Lữ Thiếu Khanh âm thầm khuyên bảo mình, vẫn phải làm việc khiêm tốn thôi.
Lỡ như đụng phải một cao thủ Hợp Thể kỳ gây chuyện với hắn, hắn khóc cũng không có chỗ để khóc.
Nhưng sau khi biết tình báo này, Lữ Thiếu Khanh cảm thấy mình làm việc có thể lớn mật một chút.
Lữ Thiếu Khanh hỏi Vương Cảnh Sơ: “Tứ đại Vương tộc các ngươi có bao nhiêu cao thủ Luyện Hư kỳ?”
Mấy người Vương Cảnh Sơ lập tức lộ ra ánh mắt cảnh giác, Lữ Thiếu Khanh hỏi cái này để làm gì?
Thấy mấy người Vương Cảnh Sơ ngậm miệng không nói, ánh mắt Lữ Thiếu Khanh dần lạnh xuống, thần thức lại một lần nữa lan tràn ra, ép chặt bốn người.
“Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, nếu còn dám chần chờ, ta sẽ giết từng người các ngươi.”
“Ta tin các ngươi không muốn nhìn thấy sau khi bị ta giết, những người khác ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của ta đâu nhỉ?”
Thần thức cường đại làm cho linh hồn bọn hắn run rẩy, còn lời của Lữ Thiếu Khanh khiến bọn hắn run sợ.
Giết gà dọa khỉ.
Trong đầu của bọn hắn lập tức toát ra câu thành ngữ này.
Bọn hắn cũng không muốn mình trở thành con gà kia.
Vương Cảnh Sơ đã bị đánh mềm nhũn xương cốt là người đầu tiên mở miệng, nói tình báo tứ đại Vương tộc cho hắn.
Cao thủ Luyện Hư kỳ Hổ tộc có bảy vị, Viên tộc cùng Hồ tộc có sáu vị, Khuyển tộc nhiều nhất, chín vị, trong đó, tộc trưởng Khuyển tộc cũng chính là Vương của tộc Tẩu Thú, thực lực đã đạt Luyện Hư hậu kỳ, cảnh giới cụ thể Vương Cảnh Sơ cũng không rõ.
Tiêu Y ngạc nhiên: “Nhiều như vậy sao?”
Tính cả tộc Phi Cầm đã hơn năm mươi người.
Hơn năm mươi vị Luyện Hư kỳ, tuyệt đối là một cỗ sức mạnh cực kỳ cường hãn.
Hồ Yên giải thích cho Tiêu Y: “Mấy năm gần đây áp chế đại đạo buông lỏng, trở nên càng thêm dễ dàng đột phá.”
“Người trở thành Luyện Hư kỳ dĩ nhiên cũng nhiều lên.”
Lữ Thiếu Khanh bĩu môi, rất khinh thường: “Đều là hàng lởm.”
Thiên đạo như giáo viên, cho thí sinh đề thi đơn giản để bọn hắn đều có thể vượt qua kỳ thi.
Nguyên Tuần bổ sung một câu: “Nhân số không ngừng, dù sao còn có một số chủng tộc yêu thú độc lập bên ngoài, không thuộc về bất kỳ một bên nào trong hai trận doanh chúng ta.”
“Trong bọn họ cũng có cao thủ Luyện Hư kỳ.”
Yêu giới lớn như vậy lượng nhiều vô số kể, vô số cao thủ, cao thủ Luyện Hư kỳ chắc chắn không chỉ hơn năm mươi người.
Lữ Thiếu Khanh hỏi Vương Cảnh Sơ: “Hiện tại Kỳ thành còn có bao nhiêu Luyện Hư kỳ?”
Vương Cảnh Sơ lắc đầu: “Không có mấy người, tất cả mọi người gần như đều đã ra ngoài rồi.”
Tộc Phi Cầm gần như tấn công đến trước mặt, Luyện Hư kỳ cũng xuất động, tộc Tẩu Thú bên này cũng không thể không phái người ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận