Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 683 - Nhục thân và sức lực còn cường hãn hơn cả ma tộc



Chương 683: Nhục thân và sức lực còn cường hãn hơn cả ma tộcNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhục thân nhân tộc vĩnh viễn không thể nào sánh vai với Thánh tộc.Hiện tại một tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhân tộc trẻ tuổi dám so đấu nhục thân với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cường đại Thánh tộc, theo Thôi Chương Uyển thấy thì đây là hành vi không biết tự lượng sức mình, là đang tự tìm đường chết.Thôi Chương Uyển mang trên mặt nụ cười giễu cợt nhàn nhạt, hắn ta đang chờ, chờ Lữ Thiếu Khanh bị một quyền Nhan Ba đánh vỡ nát thân thể.Nhưng một khắc sau, hai nắm đấm va nhau, tiếng vang to lớn qua đi, trên mặt Thôi Chương Uyển lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể tin được tình cảnh này là thật.“Cái này...”Sự kinh ngạc qua đi, sắc mặt hắn ta nhanh chóng trở nên âm trầm.“Nhân tộc này nhất định phải chết.”Có thể chống lại nhục thân Thánh tộc, chắc chắn là tu luyện công pháp cao cấp tuyệt đỉnh.Nếu như loại công pháp này bị truyền thụ ra, ưu thế của Thánh tộc sẽ bị nhân tộc xóa bỏ.Nhân tộc pháp thuật cường hãn nhưng nhục thân lại kém một bậc.Một khi bọn hắn vượt qua được khuyết điểm này, ngày sau chiến tranh với nhân tộc, phần thắng của Thánh tộc sẽ thấp đến đáng thương.Trên mặt Lữ Thiếu Khanh không có bất kỳ biểu lộ gì, Thái Diễn Luyện Thể Quyết, đây là công pháp luyện thể tiểu đệ Tử Quỷ bán cho hắn.Theo tính cách của tiểu đệ Tử Quỷ thì công pháp nó đưa thấp nhất cũng là cấp Thiên.Đồ tiểu đệ Tử Quỷ đưa đều là đồ tốt.Đương nhiên, đây là do hắn dùng linh thạch đổi lấy.Tiền nào của nấy.Khoản tiền này xài cũng đáng.Lữ Thiếu Khanh nhìn dáng vẻ khó tin của Nhan Ba thì cười lạnh, phun ra hai chữ: “Thế thôi?”Trên mặt Nhan Ba lập tức tràn đầy huyết sắc, mặt đen nhanh rồi chuyển sang màu tím.Lửa giận xộc thẳng lên trán Nhan Ba, thôn phệ số lý trí không có được nhiều của hắn ta.“Đi chết đi!”Nhan Ba gầm thét, lúc vừa định cho Lữ Thiếu Khanh thêm một quyền nữa thì Lữ Thiếu Khanh đã động thủ trước một bước.Một quyền nặng nề nện thẳng lên mặt Nhan Ba.Cường độ cường đại như một thanh búa nặng vạn cân nện xuống.Nhan Ba vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đau, kêu thảm một tiếng, cả người lại một lần nữa giống một phát đạn pháo bay thẳng ra ngoài, đâm mạnh vào một cây đại thụ cách đó hơn trăm mét.Thân cây to lớn bị đâm đến mức gãy ngang, nện mạnh xuống, cành lá đầy trời, bụi mù bay múa.Đầu Nhan Ba ong ong, nếu không phải vì hắn ta là ma tộc, nhục thân cường hãn, bằng vào một quyền này, Lữ Thiếu Khanh đã có thể đánh bể đầu hắn ta.Nhan Ba lắc đầu, đầu bị đánh đến mức hơi hoa lên, muốn đứng dậy nhưng bóng dáng Lữ Thiếu Khanh đã giết tới trước mặt hắn ta.Đầu tiên là đạp một cước khiến Nhan Ba vừa bò dậy đã một lần nữa bị đạp bay tung mạnh lên cành cây.Tiếp theo hắn xông đến, đè Nhan Ba xuống đất, từng quyền lại từng quyền nện xuống, mỗi một quyền đều nặng ngàn vạn cân, nện mạnh lên người Nhan Ba.Bốp!Bốp!Như chùy nặng, mỗi một quyền đều mang đếm âm thanh nặng nề trầm đục, mỗi một quyền nện xuống, đại địa đều chấn động một lần.Thỉnh thoảng hắn còn nắm lấy Nhan Ba, coi hắn ta như bao cát, nện lên nện xuống trên mặt đất.Một quyền lại một quyền, Lữ Thiếu Khanh vừa ra tay vừa mắng to: “Ma tộc? Không tầm thường à, nhục thân cường hãn? Hôm nay ta dùng nắm đấm đánh chết ngươi, để ngươi biết thế nào gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.”Từng quyền từng quyền hung ác lăng lệ đánh lên người Nhan Ba, nhìn dáng vẻ của hắn là đang định dùng nắm đấm đánh chết tươi Nhan Ba.Những người xung quanh lại một lần nữa kinh ngạc.Úc Linh khẽ nhếch miệng, khó có thể tin, nàng ta biết Lữ Thiếu Khanh rất mạnh nhưng không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại mạnh đến như vậy.Hơn nữa hắn còn chèn ép Nhan Ba về nhục thân, sức mạnh.Từng quyền lại từng quyền đánh xuống khiến tâm linh của nàng ta chịu tấn công.Đây không phải a miêu a cẩu Thánh tộc, đây là Nhan Ba, là Nguyên Anh kỳ Thánh tộc, cảnh giới Nguyên Anh kỳ tầng năm, là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy ở Thánh tộc.Bây giờ, ở đây lại bị nhân tộc trẻ tuổi như Lữ Thiếu Khanh, bị nhân tộc thực lực yếu hơn hắn ta hoàn toàn chèn ép.Nếu truyền trở về chắc chắn sẽ khiến người Thánh tộc rớt cả quai hàm.Tiêu Y âm thầm lắc đầu, nói thầm: “Đã nói rồi, giờ Nhị sư huynh rất tức giận, hắn còn dám tới trêu chọc Nhị sư huynh, đây không phải muốn chết sao?”Trong lòng Tiêu Y tràn ngập lòng tin với Lữ Thiếu Khanh, chỉ là ma tộc thôi mà, Nhị sư huynh có cách thu thập bọn hắn.Hình Tác đứng ra, hắn ta nói với Thôi Chương Uyển: “Thị vệ trưởng, cần ta xuất thủ chứ?”Hình Tác biết nhục thể Lữ Thiếu Khanh rất mạnh, không dám coi thường hắn.Nhưng giờ xem ra, Lữ Thiếu Khanh còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn ta.Thân thể và sức mạnh như vậy, trong cùng cảnh giới thử hỏi có ai trong Thánh tộc có thể hơn được?Dù là Hình Tác lúc hắn ta ở cảnh giới Nguyên Anh kỳ tầng ba tuyệt đối cũng không có được sức mạnh và thân thể như Lữ Thiếu Khanh.Có thể đè ép đánh một cao thủ Nguyên Anh kỳ tầng năm Thánh tộc.Đánh cho gần như không có sức đánh trả.Đúng là không hợp lẽ thường.Hắn ta sợ cứ tiếp tục như vậy, Nhan Ba sẽ bị đánh chết.Thôi Chương Uyển lại khoát tay, sắc mặt lo lắng, hắn ta không định để Hình Tác đi giúp đỡ, hắn ta hừ một tiếng: “Không cần lo lắng, Nhan Ba hắn còn chưa chết. Đây là nỗi nhục của hắn, chỉ có thể để bản thân hắn tự rửa sạch.”Ngữ khí mang theo lãnh khốc, để lộ ra sự vô tình.Trong lòng Hình Tác cũng có suy nghĩ này, nhưng, hắn ta cũng có lo lắng riêng của mình: “Dù sao hắn cũng là người của Thánh chủ, lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...”Loan Tuấn chết rồi, mặc dù không phải Úc Linh giết nhưng Úc Linh lại phải chịu trách nhiệm vì chuyện này, trở thành phản đồ Thánh tộc chưa nói, Úc tộc cũng bị thanh tẩy tiêu diệt.Trong lòng Hình Tác thầm chửi thề, ngươi là thị vệ trưởng của Thánh chủ, Nhan Ba chết rồi, ngươi có thể không cần lo lắng bị Thánh Chủ quở trách nhưng ta thì khác.Ta không có năng lực và mặt mũi lớn như ngươi.Lỡ ta cũng giống như Úc Linh thì ta biết tìm ai để khóc?Ngươi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận