Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 473 - Cần lên kế hoạch sao?



Chương 473: Cần lên kế hoạch sao?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh ngẫm nghĩ, nói với hai người: “Dùng đạo tâm để thề đi, ta muốn xác định các ngươi không gạt ta.”Nhan Hồng Vũ và Nhan Hồng Tân trong lòng phiền muộn đến mức muốn thổ huyết.Đến lúc này hắn vẫn không dám hoàn toàn tin tưởng bọn họ.Lữ Thiếu Khanh thấy hai người thề thì hài lòng, hắn nói với Kế Ngôn: “Có dám đi không?”Kế Ngôn không hề mở mắt, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt: “Giả sợ không mất mặt? Không gây chuyện? Làm việc khiêm tốn?”Sắc mặt Nhan Hồng Vũ lập tức trở nên cổ quái.Mấy lời này là ban đầu chính Lữ Thiếu Khanh đã nói, Lữ Thiếu Khanh vẫn luôn lải nhải bên tai Kế Ngôn.Kết quả bây giờ hắn lại muốn chủ động gây sự.Mặt bị tát rất đau.Nhan Hồng Vũ cảm thấy, nếu như mình là Lữ Thiếu Khanh thì phải đánh nhau với Kế Ngôn một trận rồi tính sau.“Không phải.” Trên mặt Lữ Thiếu Khanh không hề có chút xấu hổ mà còn mắng Kế Ngôn: “Hai tỷ đệ người ta bị bắt nạt như vậy rồi, một gia tộc lớn như vậy chết hết chỉ còn lại hai người bọn họ, muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu, muốn thê thảm bao nhiều có thê thảm bấy nhiêu.”“Huynh đã gặp rồi mà lại không có ý định ra tay tương trợ sao? Huynh không xấu hổ à? Huynh có còn là nam nhân không? Ta thấy huynh cứ như đàn bà ấy, huynh và thanh kiếm nát của huynh đều là đàn bà.”“Thân là tu sĩ chính nghĩa, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, dưới càn khôn tươi sáng, thiên đạo sáng tỏ, ta tuyệt đối không cho phép những chuyện cực kỳ bi thảm như vậy xảy ra. Chuyện này, ta quyết tâm quản chuyện này.”‘Ta muốn thay hai tỷ đệ bọn họ đòi lại công đạo.”Hắn nói ra một loạt những lời hiên ngang lẫm liệt, khí thế chính nghĩa xông thẳng chân trời, cảm động trời đất.Nhan Hồng Tân cảm động đến mức không gì sánh kịp, đâu mới là gương mặt thật của công tử sao?Duy chỉ có Nhan Hồng Vũ che mặt, không đành lòng nhìn thẳng.Nàng ta vẫn đánh giá thấp độ dày da mặt Lữ Thiếu Khanh rồi.Trong lòng nàng ta lầm bầm, con mọe nó, rốt cuộc hắn đã ăn gì lớn lên vậy.Nhan Hồng Vũ cảm thấy rất khó chịu, gặp phải loại người như Lữ Thiếu Khanh, nàng ta rất muốn chửi thề nhưng lại không dám tùy tiện chửi thề.Lữ Thiếu Khanh cho nàng ta cảm giác má trái dán má phải, một bên không cần mặt, một bên da mặt dày.Tính cách thì tự tư tự lợi, tham lam tàn nhẫn, sát phạt quả đoán.Không có lợi thì sẽ không quản sống chết của người khác.Nhan Hồng Vũ không rõ, rốt cuộc là hoàn cảnh gì, rốt cuộc là khí hậu gì mới sinh dưỡng được loại người như Lữ Thiếu Khanh.Hơn nữa, thực lực của hắn cường hãn, người khác không làm gì được hắn, đây mới chính là điểm khiến người ta phiền muộn nhất.Lữ Thiếu Khanh nói với Nhan Hồng Tân: “Thiếu giáo chủ plt ở đâu? Dẫn ta đi nào.”“Sau khi Phong Lôi giáo đánh lén Nhan gia chúng ta đã chiếm lấy Trần thành thuộc về Nhan gia chúng ta, nếu không có gì bất giờ thì Tất Tụ đang ở Trần thành.”“Được!” Lữ Thiếu Khanh gật đầu, sau khi hỏi rõ ràng phương hướng, linh lực dưới chân đưa vào phi chu, phi chu hơi điều chỉnh phương hướng, nhanh chóng lao về phía Trần thành.Hắn ta chính nghĩa lẫm nhiên: “Chúng ta đi đòi một câu trả lời hợp lý cho các ngươi.”Nhan Hồng Vũ bị hù chết, đại ca, ngươi cứ nghênh ngang như vậy đến Trần thành sao?Giáo chủ Phong Lôi giáo là Nguyên Anh trung kỳ, các ngươi không chuẩn bị gì sao?Nàng ta vội vàng nói với Lữ Thiếu Khanh: “Công tử, chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn, thương lượng ra một kết hoạch rồi mới đi được.”“Bàn bạc kỹ hơn?” Trên mặt Lữ Thiếu Khanh lộ ra vài phần ngạc nhiên, như kinh ngạc trước lời của Nhan Hồng Vũ, nhìn chằm chằm Nhan Hồng Vũ một lúc.Sau khi hắn thấy Nhan Hồng Vũ như muốn đánh người thì hỏi Nhan Hồng Tân: “Tiểu tử, ngươi xác định nàng ta là thân tỷ tỷ của ngươi chứ? Cần bàn bạc kỹ hơn? Không phải lúc này trong lòng phải hận không thể trực tiếp chạy tới Phong Lôi giáo báo thù cho Nhan gia các ngươi sao?”“Nàng ta nói vậy là có ý gì? Không muốn báo thù sao?”“Hay là các ngươi thử đi xét nghiệm DNA thử xem.”Nhan Hồng Vũ không kìm được siết chặt nắm đấm, muốn đấm cho Lữ Thiếu Khanh hai đấm.Ta muốn báo thù, nhưng đầu óc ta không bị úng nước.Chút thực lực ấy giết tới, đây không phải báo thù, mà là tự chui đầu vào lưới, tự tìm đường chết.Lữ Thiếu Khanh đến hỏi Kế Ngôn: “Huynh cần lên kế hoạch sao?”Kế Ngôn hỏi lại: “Đệ cần sao?”“Cần cái cọng lông, Nguyên Anh trung kỳ thôi mà.”Kế Ngôn thản nhiên nói: “Không sai, Nguyên Anh trung kỳ thôi mà.”Ngữ khí bình thản, mang theo trự tin tràn đầyNói đúng ra, là Nguyên Anh trung kỳ cảnh giới tầng bốn thôi mà.Kế Ngôn có lòng tin đánh thắng được.Đầu hai tỷ đệ Nhan Hồng Vũ vvafnht hơi choáng váng.Nguyên Anh trung kỳ thôi mà?Đại ca, cũng chỉ có các ngươi mới dám nói lời này.Hai người muốn chửi thề nhưng chửi không nên lời, kìm nén đến mức thật sự khó chịu.Lữ Thiếu Khanh thấy vẻ mặt hai tỷ đệ như bị táo bón liền khinh bỉ: “Giẫm lên dây thừng cứ tưởng rắn, sợ hết cả hồn.”“Thế nhưng...” Nhan Hồng Vũ không thể châm chọc Kế Ngôn nhưng lần này nàng ta không kìm được muốn châm chọc Lữ Thiếu Khanh một chút: “Công tử, dù sao Tất Kiển cũng là Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa còn có Đạm Đài Trung Ngân Nguyệt tông là Nguyên Anh sơ kỳ, cảnh giới tầng hai đấy.”“Lỡ như không đánh lại thì sao?”Lời này vừa nói ra, Lữ Thiếu Khanh càng thêm khinh bỉ: “Đánh không lại thì chạy, có gì phải sợ?”Ngay cả chút đạo lý này mà nàng ta cũng không hiểu sao?Xem ra đầu óc của người Nhan gia đều bị thiếu chút gì đó, cả trách các ngươi đều bị diệt.Vẻ mặt Nhan Hồng Vũ càng thêm lo lắng: “Đến lúc đó chắc chắn hai vị sẽ không bảo hộ được hai tỷ đệ chúng ta đúng không?”Một khi Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh không địch lại, Tất Kiển thân là Nguyên Anh trung kỳ chắc chắn sẽ không để hổ về núi, sẽ dốc hết toàn lực đuổi giết bọn hắn.Hai tỷ đệ nàng ta thực lực yếu ớt, chỉ cần một người Trúc Cơ hậu kỳ tới là có thể khiến nàng ta và Nhan Hồng Tân cùng đường mạt lộ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận