Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1964

Chương 1964Chương 1964
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Nhưng, đúng như lời Lữ Thiếu Khanh nói trước đó. Đối mặt với an toàn, lòng hiếu kỳ đi chết đi.
Hắn gật đầu: “Có thể, giờ ta sẽ thả ngươi.”
Trong lòng Hồng Hành buông lỏng, cảm nhận thấy uy lực tia chớp màu đen chung quanh dường như giảm bớt. Trong lòng nàng ta quyết tâm, chờ đi, chờ ta có cơ hội ta nhất định phải giết ngươi. Thậm chí nàng ta đã tính toán xong, chờ sau đó tìm cơ hội thích hợp, một lần nữa ra tay với Lữ Thiếu Khanh. Nhưng mà nàng ta bên này vừa mới hạ quyết tâm trong lòng, hơi buông lỏng một chút thì tia chớp màu đen trên đỉnh đầu đã một lần nữa rơi xuống.
Lần này, so với trước đó, số lượng càng nhiều, uy lực càng lớn hơn.
"A.”
Hồng Hành lúc này mới kịp phản ứng, nàng ta bị lừa rồi. Trong âm thanh ầm ầm, từng đạo thiểm điện rơi xuống như dao, không ngừng cắt vào huyết nhục của Hồng Hành. Cuối cùng, Hồng Hành như một đám mây bị gọt còn lại một đám nhỏ.
Đám nhỏ này giống như hạch tâm của nó.
Màu đỏ sậm, không ngừng nhúc nhích, như một viên thịt viên.
Bên trên cũng có mắt có miệng.
“Ta liều mạng với ngươi!” Giọng nói không còn mang giọng nữ tính, cũng không giống giọng nam tính vang lên. Tiếng kêu bất nam bất nữ chói tai khiến Lữ Thiếu Khanh rùng mình một cái.
Tiếp đến một cỗ khí tức kinh khủng bắt đầu tràn ngập.
Lữ Thiếu Khanh thấy thế gầm thét: “Móa, tự bạo binh?” “Con mọe nó ta ghét nhất tự bạo binh!”
Lữ Thiếu Khanh không dám trì hoãn, lúc này cho quang cầu hành động.
Tâm thần khẽ động, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, bao phủ viên thịt. “A.”
Viên thịt phát ra một tiếng bén nhọn, khí tức ngưng tụ lại trong nháy mắt sụp đổ, cuối cùng, ý thức của nó cũng biến mất trong ánh sáng màu vàng, như tịnh hóa.
Màu sắc của viên thịt biến thành màu trắng, sau đó bắt đầu tiêu tán, năng lượng tỉnh thuần khổng lồ khuếch tán, cuối cùng tiêu tán trong thức hải của Lữ Thiếu Khanh.
Trên thực tế đã bị Lữ Thiếu Khanh thôn phê.
“Soạt.” “Âm ầm”
Thức hải bỗng nhiên vang lên tiếng sóng biển võ, sau đó toàn bộ không gian chấn động.
Quang cầu kim sắc chuyển động nhanh hơn, tia sáng màu vàng trải khắp thức hải. Lữ Thiếu Khanh nhắm nghiền hai mắt xếp bằng trên trời. Thức hải của hắn đang khuếch trương, đang biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nếu như có thể thấy được thần thức của Lữ Thiếu Khanh sẽ phát hiện thần trí của hắn đang mạnh lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Từng tu luyện Kinh Thần quyết, thần thức của Lữ Thiếu Khanh vốn đã trở nên vô cùng kinh khủng.
Hiện tại càng tăng thêm một bước nữa.
Trước đó thần thức mặc dù cường đại nhưng vần còn kém Hợp Thể kỳ một chút, giờ đã là tồn tại có thể sánh vai. Cũng không biết qua bao lâu, thức hải dần bình tĩnh trở lại. Lữ Thiếu Khanh mở to mắt, trong đôi mắt không hề bận tâm.
Lần này chẳng những thần thức của hắn tăng lên mà cảnh giới bản thân hắn cũng tăng theo.
Từ trung kỳ cảnh giới tầng sáu đã lên tới hậu kỳ cảnh giới tầng bảy.
Lữ Thiếu Khanh thở ra một hơi, lộ ra nụ cười hài lòng. “Nếu cứ thế này mãi thì tốt biết mấy, tới thêm vài cô nàng nữa đi.”
Giờ Lữ Thiếu Khanh đang rất hy vọng có thêm vài tồn tại như Hồng Hành nữa. Chỉ cần đánh bại, thôn phậ, hắn bước vào Hợp Thể kỳ là chuyện trong tầm tay.
Đáng tiếc, loại chuyện này, cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi. Thôn phệ Hồng Hành, hắn cũng biết được thân phận và vài chuyện của Hồng Hành. “Đầu lĩnh lớn nhất của Vực Ngoại Thiên Ma?”
“Là vương giáng lâm cùng thiên thạch?”
“Một con cá lớn, ta cứ thế giết nó rồi sao?” Lữ Thiếu Khanh nói thầm, sắc mặt mang theo vài phần kinh ngạc.
Hồng Hành mới thật sự là Vực Ngoại Thiên Ma vương, là vương duy nhất.
Những Vực Ngoại Thiên Ma vương bên ngoài thành kia chẳng qua thực lực chỉ mạnh hơn một chút mà thôi.
Hồng Hành cũng là tồn tại có ý thức hoàn chỉnh duy nhất trong Vực Ngoại Thiên Ma. Về phần Vực Ngoại Thiên Ma tại sao lại rơi vào Yêu giới này, Lữ Thiếu Khanh không biết. Nhưng hắn đoán có lẽ ít nhiều liên quan đến Xương Thần.
Dẫn dụ vực ngoại thiên thạch đến cuối cùng ăn mòn Vực Ngoại Thiên Ma để chúng trở thành nanh vuốt của mình. Hồng Hành cũng không ngoại lệ, trở thành quân cờ đầu lĩnh của Xương Thần.
Về sau Hồng Hành dần dần thoát khỏi khống chế của Xương Thần, một mực ẩn thân ở đây.
Đúng như Hồng Hành nói, nàng ta bị nhốt ở đây thực sự không thể nào rời đi được. Sương mù màu đen bên ngoài đã bao vây nơi này, Hồng Hành dám đụng vào sẽ một lần nữa bị ăn mòn.
Cho nên, nàng ta cần vật dẫn mới có thể thoát khỏi nơi này. Còn Lữ Thiếu Khanh không thể nghi ngờ gì nữa là vật dân hoàn mỹ, không sợ sương mù màu đen.
Cho nên Hồng Hành không tiếc xuất thủ, dụ Lữ Thiếu Khanh tới đầy.
“May là ta , nếu là người khác, khẳng định trúng chiêu.” Lữ Thiếu Khanh trong lòng không nhịn được nghĩ mà sợ.
Lữ Thiếu Khanh một lần nữa chuyển động Trữ Vật giới chỉ của mình một chút.
Lần này, vẫn được tiểu đệ Tử Quỷ nhắc nhở.
Hồng Hành là Vực Ngoại Thiên Ma vương, thực lực không thể nghi ngờ là mạnh nhất.
Huyễn thuật cũng là tồn tại hàng đầu, Lữ Thiếu Khanh đã trúng hai lần.
Đổi lại là người khác đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rôi. Tuy nhiên một khi bị nhìn thấu, sức chiến đấu giảm phân nửa, bị Lữ Thiếu Khanh nhẹ nhõm thu thập.
Mặc dù rất hung hiểm, nhưng thôn phệ Hồng Hành xong, chỗ tốt của hắn rất lớn. Cảnh giới tăng lên, tâm cảnh tiến thêm một bước.
Hơn nữal
Tay phải Lữ Thiếu Khanh mở ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một sợi tơ mỏng màu đỏ.
Giống như ký sinh trùng không ngừng nhúc nhích, giãy dụa trong lòng bàn tay hắn, muốn chạy khỏi nơi này. Đây là tồn tại ở nơi sâu nhất trong cơ thể Hồng Hành.
Sau khi Hồng Hành bị thôn phệ tới thời khắc cuối cùng, trong nháy mắt nó xuất hiện đã muốn chạy trốn.
Tuy nhiên quang cầu kim sắc đã cầm tù từ đó rơi vào trong tay Lữ Thiếu Khanh.
Lữ Thiếu Khanh không nhận ra đầy là vật gì, nhưng trong trong lòng lại có một minh ngộ, cho hắn biết đây là vật gì. “Quy tắc sao?”
Lữ Thiếu Khanh nói thầm, cuối cùng quang cầu xuất hiện trên đầu hắn, quang mang bao phủ, sợi tơ màu đỏ giãy dụa hai lần, quang mang lóe lên, cuối cùng bị thôn phệ.
Thân thể Lữ Thiếu Khanh đột nhiên chấn động, hai mắt của hắn bỗng nhiên biến thành đồ án âm dương, thế giới trở thành thế giới đen trắng. Đồng thời, ngoại giới bỗng nhiên cuồng phong gào thét, mây đen dày đặc, một đạo lôi đình to lớn rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận