Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 147 - Chuẩn bị đột phá



Chương 147: Chuẩn bị đột pháNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThiều Thừa suy nghĩ một chút, nói: "Như vậy đi, ta ở bên cạnh dạy con viết như thế nào được không."Dù sao viết vài năm, cũng coi như kinh nghiệm dày dặn.Tiêu Y bình thường tu luyện không cần hắn quan tâm, thân làm sư phụ, cũng không thể không làm gì được.Hết cách rồi.Tiêu Y chỉ có thể rưng rưng gật đầu, tiếp nhận sự thật.Hai vạn chữ tâm đắc, xem như sự khiêu chiến lớn nhất mà đời này nàng gặp phải.Thiều Thừa và Tiêu Y đi tới một viện, Thiều Thừa nói với Tiêu Y: "Con bắt đầu viết đi, có gì không hiểu thì có thể hỏi ta."Tiêu Y trở về phòng lấy giấy bút, nhìn hai chữ tâm đắc trên giấy trắng.Nàng không thể nào hạ bút, cuối cùng đáng thương nhìn Thiều Thừa.Thiều Thừa cười nói: "Nhị sư huynh con bảo con viết tâm đắc, trên thực tế chính là bắt con lần lượt viết hết những chuyện mà con đã gặp phải trên đường trong bí cảnh, sau đó lại thêm một chút ý kiến của chính con vào.""Ý kiến gì?""Ví dụ như sau khi con chiến đấu với địch nhân ở trong bí cảnh, con cảm thấy con còn có chuyện nào làm không đủ, lần sau gặp lại nên làm như thế nào..."Thiều Thừa có kinh nghiệm viết tâm đắc phong phú đã truyền thụ kinh nghiệm của mình cho Tiêu Y.Tiêu Y nghe xong, hai mắt sáng ngời, đầu óc cũng trở nên rõ ràng.Cuối cùng không phải một đầu sương mù, cái gì cũng không biết, không thể nào hạ bút nữa.Nàng nói: "Sư phụ, vẫn là người lợi hại, hiện tại con biết nên viết như thế nào rồi."Cuối cùng Tiêu Y cũng không còn nước mắt lưng tròng nữa.Thiều Thừa mỉm cười, sau đó thấp giọng."Ta sẽ truyền thụ cho con một ít kinh nghiệm. Có đôi khi con cũng có thể viết thủy tự sổ (1)."(1) Viết một số câu vô nghĩa.Tiêu Y lấy làm lạ: "Thủy tự sổ là gì? Chẳng lẽ đây là lời Nhị sư huynh nói?"Tiêu Y đi theo Lữ Thiếu Khanh, có đôi khi cũng nghe Lữ Thiếu Khanh nói những từ chưa từng nghe qua.Thiều Thừa gật đầu: "Không sai, chính là Nhị sư huynh con nói, ý tứ chính là viết một ít lời nói nhảm, ví dụ như..."Tiêu Y nghe xong, liên tục gật đầu, ánh mắt càng sáng ngời.Sau khi nghe xong Thiều Thừa nói, Tiêu Y tin tưởng mười phần: "Sư phụ, con có lòng tin có thể viết xong hai vạn chữ tâm đắc này."Thấy đồ đệ tin tưởng mười phần, Thiều Thừa cũng hài lòng gật gật đầu, đồng thời ông tò mò hỏi một câu, nói: "Rốt cuộc con đã làm cái gì mà khiến Nhị sư huynh con đối xử với con như vậy?"Nhắc tới chuyện thương tâm, Tiêu Y liền không nhịn được đau lòng.Lúc trước tạo nghiệt, hiện tại gặp báo ứng."Sư phụ, là như vậy..."Tiêu Y vô cùng tức giận, dứt khoát nói ra mọi chuyện.Nhắc tới lần duy nhất mang theo đồ đệ vào bí cảnh, vẻ mặt Thiều Thừa nhất thời khó coi.Dường như nhớ lại chuyện không tốt đẹp gì, vẻ mặt Thiều Thừa rất khó coi.Ông thản nhiên hỏi: "Nhị sư huynh nói như thế nào?"Tiêu Y nói: "Nhị sư huynh bảo con không được nói ra.""Ha ha..."Thiều Thừa cười lạnh, giọng như trời đông giá rét, dọa Tiêu Y nổi da gà.Tiêu Y thăm dò hỏi: "Sư phụ, Đại sư huynh nói Nhị sư huynh hố người hai lần, là thật sao?"Thiều Thừa lắc đầu nói: "Nào có chuyện này. Nhị sư huynh con là ai, vi sư còn không biết sao? Hừ, chút tâm tư này của hắn, ở trước mặt vi sư căn bản là không giấu được. Hắn vểnh mông lên, vi sư liền biết hắn đi đại tiện hay tiểu tiện, chỉ bằng hắn mà cũng muốn hố vi sư?"Tiêu Y nghe vậy, sùng bái nói: "Sư phụ thật lợi hại, nếu con lợi hại như sư phụ thì tốt rồi."Thiều Thừa lộ vẻ đắc ý: "Nhị sư huynh của con giảo hoạt vô cùng, có nhiều ý đồ xấu, người bình thường thật đúng là không làm gì được."Nói xong, đồng thời đứng lên, đi ra ngoài."Sư phụ, người đi đâu?"Thiều Thừa khoát tay nói: "Con ở đây viết cho tốt đi, ta ra ngoài đi dạo."Tiêu Y chỉ có thể nằm sấp trên bàn, bắt đầu nhiệm vụ của mình.Chưa viết được mấy chữ, Tiêu Y đột nhiên cảm giác được cách đó không xa truyền đến dao động linh lực, nhưng mà rất nhanh liền biến mất."Là khí tức của sư phụ, sư phụ đang làm gì vậy?"Tiêu Y nói thầm, lắc đầu, tiếp tục làm việc của nàng: "Haiz, hai vạn chữ, cũng không biết viết đến khi nào."Mặc dù là đang kêu khổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nâng bút viết.Trải qua một đợt khuyên bảo của Thiều Thừa, Tiêu Y cũng chỉ có thể tạm thời lựa chọn tin tưởng sư phụ.Hy vọng Nhị sư huynh Lữ Thiếu Khanh không cố ý bắt nàng làm chuyện vô nghĩa.Lúc mới bắt đầu Tiêu Y còn viết khá lạnh nhạt.Nhưng thời gian dần trôi qua, mỗi khi viết thêm một chữ, tâm thần của nàng cũng bắt đầu đắm chìm trong hồi ức bí cảnh.Đi theo Lữ Thiếu Khanh tiến vào bí cảnh, ngay từ đầu là thờ ơ, đến nỗi thiếu chút nữa chịu thiệt.Càng về sau lại càng nghiêm túc, chiến đấu với hung thú, yêu thú trong bí cảnh.Rồi lại đi theo Lữ Thiếu Khanh gặp người của Điểm Tinh Phái.Chiến đấu với Cung Định của Điểm Tinh Phái, tận mắt thấy Nhị sư huynh lần đầu tiên ra tay tàn nhẫn quyết đoán với địch nhân.Rồi lại chiến đấu với đệ tử Điểm Tinh Phái, nàng bị ép xuất chiến, chiến đấu với Tân Chí đang ở Kết Đan kỳ.Mỗi một con mãnh thú, yêu thú, mỗi một kẻ địch, mỗi một trận chiến, đều lần lượt hiện lên rõ ràng ở trong đầu Tiêu Y.Viết đi viết lại, Tiêu Y dần dần quên mất hiện thực.Bất tri bất giác Tiêu Y đã đắm chìm.Trong lúc đó, nàng giống như không phải ở Thiên Ngự Phong, mà là một lần nữa trở lại khi còn thăm dò bí cảnh cùng Nhị sư huynh, chiến đấu với địch nhân.Kinh hoảng khi gặp phải hung thú, yêu thú, vui sướng khi chiến thắng địch nhân...Tu luyện công pháp vận chuyển, linh lực du tẩu toàn thân...Vật đổi sao dời, thời gian một ngày một đêm trôi qua rất nhanh.Tiêu Y vẫn còn nằm trên bàn múa bút thành văn.Tốc độ hạ bút của nàng càng lúc càng nhanh, khí tức trên thân cũng càng lúc càng mãnh liệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận