Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1407: Thế giới biến hòa bình rồi (tt)

Chương 1407: Thế giới biến hòa bình rồi (tt)Chương 1407: Thế giới biến hòa bình rồi (tt)
Bên này Tương Quỳ đỏ mắt, Lữ Thiếu Khanh chú ý thấy, ngạc nhiên: "Gia gia, sao người lại khóc?”
"Là cảm thấy chân thực quá mức, trong lúc nhất thời người không thể tiếp nhận được sao?"
"Yên tâm đi, Tế thần đã chết rồi, điểm này ta có thể cam đoan với người."
Tả Điệp không kìm được mở miệng: "Ngươi chắc chắn không? Chắc chắn không phải Tế thần chạy trốn mà là chết rồi à?"
"Nói nhảm!" Lữ Thiếu Khanh ngữ khí vô cùng khẳng định: "Ta không chắc chắn thì còn ai có thể chắc chắn?"
Hơn bốn ngàn vạn linh thạch đập vào, đập chết một Hóa Thần kỳ không phải dễ như trở bàn tay sao?
Tương Quỳ cảm khái một tiếng: "Rốt cục chết rồi sao?"
"Thế giới này cuối cùng đã khôi phục sự tĩnh lặng sao?"
Không có Tế thần, coi như nhân loại giờ gặp phải đại kiếp, thời gian cũng sẽ dần hàn gắn miệng vết thương của bọn họ.
"Tiểu tử, ngươi là cứu tinh của thế giới này." Tương Quỳ không kìm được nói với Lữ Thiếu Khanh, đây là lời thật lòng của ông ta.
Lần này, nếu không có Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn, căn bản không thể xử lý được Tế thần, thậm chí còn có thể khiến mọi chuyện trở nên hỏng bét hơn.
Lữ Thiếu Khanh lại khiêm tốn: "Gia gia, người nói quá lời rồi, cứu tỉnh với không cứu tinh gì, gia gia người cũng tốn rất nhiều công sức, không có người căn bản không thể xử lý được Tế thần. người mứu là cứu tinh của nhân loại, là chúa cứu thế của thế giới này."
Khiêm tốn một phen, Tương Quỳ đột nhiên cảm thấy Lữ Thiếu Khanh trông cũng rất thuận mắt.
Tiểu tử này, cũng không tệ lắm nha.
Tả Điệp lặng lẽ đụng đụng Tương Ti Tiên, cũng vô cùng nghỉ hoặc: "T¡ Tiên tỷ tỷ, sao hắn đột nhiên dễ nói chuyện như vậy?"
Bình thường, hắn không chọc cho Tương Quỳ tức chết mới là lạ.
Tương Tỉ Tiên cũng không biết, nàng ta khẽ cười một tiếng, khẽ lắc đầu.
Tế thần chết rồi, tâm tình Tương Quỳ rất tốt, cảm thán một câu: "Chúa cứu thế hay không cứu thế cũng không sao, chủ yếu thế giới này hòa bình là được rồi."
"Đúng vậy, hòa bình rồi, gia gia, người cũng nên nghỉ ngơi cho khỏe đi, dù sao vất vả hơn ngàn năm rồi."
Lần này Tương Quỳ kịp phản ứng, ông ta nhận ra điều không bình thường.
"Tiểu tử, lời này của ngươi là có ý gì?
Lữ Thiếu Khanh xoa xoa tay, cười cười nhìn Tương Quỳ trông rất dâm đãng: "Gia gia, người xem, nếu Tế thần đã chết, thiên hạ thái bình, pháp khí ở trong tay người cũng vô ích đúng không?”
"Cho ta đi!"
Tâm trạng Tương Quỳ lập tức hỏng bét, ông ta không vui hỏi: "Tiểu tử, đây mới là mục đích thật sự của ngươi?"
Cho tới bây giờ hắn vẫn mơ tưởng pháp khí của ta?
Quả là khốn kiếp.
Tả Điệp, Tương Ti Tiên ngạc nhiên, sau đó xạm mặt lại.
Đám người xem như đã hiểu vì sao thái độ của Lữ Thiếu Khanh đối với Tương Quỳ lại tốt như vậy.
Tình cảm là có mục đích.
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục xoa xoa tay, dáng vẻ vô cùng ngượng ngùng: "Đúng vậy, dù sao giữ lại cũng vô ích mà, cho ta đi"
"Cho ngươi đem đi bán à?" Tương Quỳ nghiến răng, rất muốn móc đồng tiền của mình ra đập chết tiểu khốn kiếp trước mặt.
Lữ Thiếu Khanh lập tức phủ nhận: "Không đâu, không đâu, pháp khí thất phẩm mà, sao ta có thể đem đi bán được?"
"Đem đi bán phí của trời lắm, không được, không thể được."
"Không bán, một kiếm tu của ngươi cần làm gì?"
Lữ Thiếu Khanh hắc hắc cười không ngừng: "Cầm đi đấu giá, đấu giá được nhiều linh thạch hơn một chút."
Tương Quỳ bị nghẹn đến mức suýt hôn mê.
Đấu giá với bán khác nhau chỗ nào?
Tiểu khốn kiếp!
Tương Quỳ gầm thét: "Tiểu khốn kiếp, ngươi cút đi cho ta!"
"Không chịu sao?" Lữ Thiếu Khanh vô cùng thất vọng, pháp khí thất phẩm đấy, đem đi đấu giá chắc cũng được mấy ngàn vạn viên linh thạch.
"Hẹp hòi." Lữ Thiếu Khanh đổi sắc mặt, nói với Tương Quỳ: "Quỷ hẹp hòi ông đừng đi theo ta nữa."
Lúc này Tương T¡ Tiên đã thấy rõ rồi: 'Mộc công tử, ngươi muốn từ biệt chúng ta sao?"
Có lẽ đòi pháp khí thất phẩm là giả, mỗi người đi một ngả mới là thật.
"Đúng vậy." Lữ Thiếu Khanh gật đầu: "Con người của ta ghét nhất quỷ hẹp hòi, không muốn quỷ hẹp hòi đi theo ta."
Tương Quỳ tức chết, nào, nào, ngươi nói ta biết, có ai rộng rãi đến mức tùy tiện tặng pháp khí thất phẩm cho người khác không.
"Tiểu tử khốn kiếp, ngươi đừng có nằm mơ, không nhìn thấy ngươi rời đi ta sẽ không đi. Tương Quỳ nhắc lại lập trường của mình, không nhìn thấy tiểu tử khốn kiếp ngươi rời đi, ta ngủ cũng không yên ổn. Mặc dù nói Tế thần đã bị xử lý nhưng ai biết thế giới này có Tế thần thứ hai không?
Tiên Lưu kiều đang ở trong tay Lữ Thiếu Khanh tốt nhất mang khỏi thế giới này đi, đừng ở lại thế giới này nữa.
Muốn tai họa, đến thế giới khác gây tai họa đi.
"Không phải chứ? Ông còn muốn đi theo ta à?" Lữ Thiếu Khanh càng thêm ngạc nhiên, tựa hồ rất khiếp sợ khi nghe thấy Tương Quỳ nói ra những câu này: "Ông đi theo ta có làm được gì à?"
"Chuyện lần này, ông còn chưa có chút bài học nào sao?"
Tương Quỳ há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nói như thế nào cho phải.
Bởi vì ông ta, Tế thân mới biết được hành tung của bọn họ, từ đó khiến Tế thần tìm tới cửa.
Hơn nữa, đối mặt với Tế thần, biểu hiện của ông ta cực kỳ tệ, tuyệt đối không phù hợp với thân phận đại trưởng lão của ông ta.
Thậm chí vẫn câu nói đó, là ông ta liên lụy Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn.
Ngay vào lúc Tương Quỳ đang phiền muộn, từ nơi xa xẹt qua một đạo lưu quang, có truyền tin tới.
Là truyền tin gửi tới từ tổ chức Thí Thần.
Sau đó Tương Quỳ mở ra xem, sắc mặt hơi biến đổi.
Sau đó ông ta thu truyền tin lại, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Được rồi, tiểu tử, chúng ta mỗi người đi một ngả tại đây đi"
"Xảy ra chuyện gì?" Lữ Thiếu Khanh mở miệng hỏi thăm, chuyện này nhất định phải hỏi thăm rõ ràng.
Trời mới biết có xuất hiện tiếp kẻ địch cấp bậc Tế thần không.
Tương Quỳ lắc đầu: "Bản thể Tế thân gân như đã phá hủy thế giới này, nhân loại tử thương vô số, hơn nữa..."
Dừng lại một chút, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Tương Quỳ tiếp tục nói: "Hơn nữa, bình chướng lạch trời trước kia đám người Thánh tộc bày ra cũng đã bị hủy."
"Bình chướng lạch trời bị hủy rồi?"
Tương T¡ Tiên và Tả Điệp lập tức kinh hãi.
Tiếp đến, trên mặt hai người lộ ra tia vui mừng.
Điều này có nghĩa, Bắc Mạc cũ bị vứt bỏ có thể trở về Hàn Tỉnh rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận