Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 292 - Tiền chuộc một trăm vạn



Chương 292: Tiền chuộc một trăm vạnNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y tức giận bắt Tiểu Hồng xuống, để cho Tuyên Vân Tâm chải lại tóc giúp mình, sau đó mới ấn Tiểu Hồng lên đầu lại.Nhị sư huynh thật là đáng ghét, không giúp ta thì thôi, còn làm rối tóc của ta nữa.Đáng giận.Chỉnh lại tóc xong, Tiêu Y nói với Tuyên Vân Tâm: "Nhị sư huynh muốn gặp tỷ."Tuyên Vân Tâm giật mình, trong lòng nhịn không được nói thầm: "Tìm ta có chuyện gì?"Mấy ngày nay, Lữ Thiếu Khanh không tới quấy rầy nàng ta, nhưng nàng ta sống ở đây còn thoải mái hơn lúc ở Điểm Tinh Phái.Ở trong Điểm Tinh Phái, bất kể là đệ tử hay là trưởng lão đều có người thèm muốn mỹ mạo của nàng ta.Họ tìm đủ mọi cách để gặp nàng ta.Nếu không phải có Cận Hầu, nàng ta sẽ còn bị quấy rầy nhiều hơn nữa.Nhưng ở Thiên Ngự Phong, không ai quấy rầy nàng ta, cũng không có những chuyện lục đục với nhau như ở Điểm Tinh Phái, nên nàng ta cảm thấy rất là thoải mái.Nàng ta thậm chí muốn ở lại nơi này mãi mãi.Đương nhiên, đây là chuyện không thể nào.Bây giờ, Lữ Thiếu Khanh muốn gặp nàng ta, nghĩ sự đánh ghét và khó chịu của Lữ Thiếu Khanh, trong lòng nàng ta có phần kháng cự, không muốn gặp tên gia hỏa đáng ghét kia.Tiêu Y cũng không biết Lữ Thiếu Khanh tìm Tuyên Vân Tâm có chuyện gì.Nàng chỉ là kẻ sai vặt nghe theo lời của người ta mà thôi."Ta cũng không biết nữa." Tiêu Y lắc đầu: "Nói không chừng Nhị sư huynh muốn tìm tỷ ân ái?""Con nha đầu thúi này, nói cái gì thế." Mặt Tuyên Vân Tâm nhịn không được đỏ ửng.Tuyên Vân Tâm có thể lợi dụng mỹ mạo của mình quyến rũ người khác, có thể làm người ta cho rằng nàng ta là một yêu nữ phóng đãng.Nhưng trước mặt Tiêu Y, nàng ta cảm thấy rất thẹn thùng.Nàng ta nhịn không được bẹo mặt Tiêu Y một cái: "Không được nói lung tung.""Coi chừng ta đánh muội đó."Tiêu Y giơ tay kháng nghị, la hét: "Vân Tâm tỷ tỷ, tỷ càng lúc càng giống Nhị sư huynh của ta rồi.""Huynh ấy cũng cứ động một chút là bắt nạt ta.""Hứ!" Nghe tới tên Lữ Thiếu Khanh, trong lòng Tuyên Vân Tâm lập tức khó chịu, thanh minh một trăm lần: "Ai giống hắn ta hả?"Hắn chính là một tên khốn, ta có thúc ngựa cũng đuổi không kịp sự vô sỉ của hắn."Đi thôi, đi xem rốt cục hắn định làm gì."Tuyên Vân Tâm biết mình trốn không thoát, chẳng bằng cứ đến đó đi, xem thử tên khốn đó định làm gì nàng ta.Tiêu Y dẫn Tuyên Vân Tâm đi tới chỗ Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh nằm trên võng, đang thảnh thơi xem Thiên Cơ Bài.Gió nhẹ thổi qua, lá cây xào xạc.Mặc dù Tuyên Vân Tâm không muốn thừa nhận, nhưng không thể không thừa nhận.Tình cảnh này mang cho người ta một cảm giác thư thái đến lạ kì.Bất kể là cây hay là người, hài hòa một cách ngoài ý muốn.Sau khi Tiêu Y đến đây, chạy tới, lắc lắc võng của Lữ Thiếu Khanh: "Nhị sư huynh, Vân Tâm tỷ tỷ đến rồi."Tầm mắt Lữ Thiếu Khanh rơi trên người Tuyên Vân Tâm một lát, sau đó thu ánh mắt về, tiếp tục nhìn vào Thiên Cơ Bài."Đến đây lâu như vậy rồi, cảm thấy thế nào?"Đây là quan tâm thăm hỏi sao?Tuyên Vân Tâm không tin những lời này, nàng ta hừ một tiếng, không chịu tin Lữ Thiếu Khanh có ý tốt: "Có gì cứ việc nói thẳng.""Có muốn về không?"Lữ Thiếu Khanh đột ngột hỏi một câu, câu hỏi và Tuyên Vân Tâm chấn động, sau đó ánh mắt trở nên phức tạp.Mà Tiêu Y thì rất là kinh ngạc, đong đưa võng mạnh hơn: "Nhị sư huynh, huynh định thả Vân Tâm tỷ tỷ đi à?"Lữ Thiếu Khanh chọc vào đầu của nàng: "Đi sang một bên, không được nói chuyện."Trong lúc nhất thời Tuyên Vân Tâm im lặng không thôiCó muốn trở về không?Nàng ta không muốn cho lắm, nếu nàng ta trở về, nhất định sẽ bị môn phái điều tra.Dù cho Đại sư huynh Cận Hầu có nỗ lực bảo vệ, cũng khó tránh bị người ta làm khó.Hơn nữa, một khi Cận Hầu xuất quan, có lẽ kết cục của nàng ta sẽ vô cùng thảm thiết.Nhưng mà, không quay về ư?Nàng ta có thể không quay về ư?Không quay về, nàng ta có thể đi đâu?Tuyên Vân Tâm vì câu nói này mà rối loạn tâm thần.Lữ Thiếu Khanh cũng nhận thấy sự im lặng của Tuyên Vân Tâm không đúng lắm.Ánh mắt của hắn lại dừng trên người Tuyên Vân Tâm, trong lòng âm thầm suy đoán, nữ nhân này, chẳng lẽ đã nghiện ở lại nơi này rồi sao?Mấy chuyện như mời thần dễ đưa thần khó chắc sẽ không xảy ra trên người ta đâu.Mẹ kiếp, đừng có làm rối thêm.Lữ Thiếu Khanh cất Thiên Cơ Bài, ngồi xuống nói với Tuyên Vân Tâm: "Nè, chắc là ngươi sẽ không nghĩ là ở đây luôn không về đâu chứ hả?"Lúc này Tuyên Vân Tâm cũng phản ứng kịp, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi muốn làm gì?"Nàng ta không tin Lữ Thiếu Khanh tốt bụng đến thế.Hừ, xem ra còn không đến mức u mê, nhưng mà phản ứng cũng chậm hơn bình thường.Chẳng lẽ sống ở đây lâu quá, bị sư muội lây bệnh hay sao?Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, nói với Tuyên Vân Tâm: "Nếu ngươi muốn về, rất đơn giản, bảo Điểm Tinh Phái đưa cho ta một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm là được."Mặc dù Tuyên Vân Tâm không coi trọng linh thạch cũng nhịn không được, lửa giận bùng cháy.Nàng ta thất thanh: "Một trăm vạn? Sao ngươi không đi ăn cướp cho rồi?"Ngươi cho rằng Điểm Tinh Phái là gì? Đại môn phái giàu có vô cùng sao?Tiêu Y đứng bên cạnh nhắc nhở, nói rất nhỏ: "Vân Tâm tỷ tỷ, Nhị sư huynh của ta đang cướp bóc đó."Tiêu Y không nghĩ ngờ, Nhị sư huynh bắt đầu thay đổi phương thức cướp bóc.Hắn không thèm cướp bóc lén lút trên đường nữa, mà chuyển sang cướp một cách quang minh chính đại rồi.Hơn nữa mở miệng là một trăm vạn viên linh thạch, thế này không phải là muốn hù dọa người ta hay sao?Tuyên Vân Tâm cạn lời, đúng vậy, rõ ràng là hắn đang cướp bóc.Một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, Tuyên Vân Tâm tu luyện đến bây giờ mới có hai mươi mấy năm, cả đời nàng ta cũng chưa từng thấy nhiều linh thạch như vậy.Hơn nữa.Tuyên Vân Tâm cắn răng nói: "Ngươi đừng có nằm mơ, môn phái của ta sẽ không đồng ý điều kiện này."Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên: "Không thể nào, ngươi không đáng một trăm vạn viên linh thạch sao?""Nếu như ta bị bắt giữ, bọn cướp mở miệng đòi một trăm vạn linh thạch, ta còn phải nói bọn họ tăng giá lên một ngàn vạn viên linh thạch nữa kìa."Tiêu Y chớp mắt: "Vì sao vậy?"Làm gì có ai chủ động tăng tiền chuộc chứ.Lữ Thiếu Khanh dương dương đắc ý lắc lắc đầu, cười ha ha không ngừng, dựng một ngón tay cái lên với mình: "Bởi vì ta xứng đáng với cái giá này, một trăm vạn linh thạch, không phải đang làm nhục ta sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận