Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1003. Dòm Ngó 1

Chương 1003. Dòm Ngó 1Chương 1003. Dòm Ngó 1
Mạt Mạt đỗ xe xong thì đi vào sân, đám trẻ con đang học bài, chị Triệu đang rửa rau, Mạt Mạt đi vào trong nhà, chị Triệu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lông mày chị Triệu nhíu chặt, đầu vẫn cúi thấp, nước chảy ào ào giống như nội tâm của chị ấy vậy, giống như một giọt nước rơi vào xong chảo dầu rồi bùng lên, trong đầu chị ấy đều là chuyện một nghìn đồng, có được một nghìn đồng, hai vợ chồng họ không cần làm thuê nữa, còn có thể làm một ít buôn bán nhỏ.
Bây giờ vật giá tăng lên một chút, tuy là nhiều hơn trước bốn mươi đồng, nhưng muốn mua một ít đồ thì vẫn không đủ, nghĩ đến đôi giày da mà con trai muốn mua, nội tâm chị Triệu càng thêm nghiêng ngả.
Mạt Mạt đang đọc báo, tin tức trên báo phần lớn nói về tình hình phát triển kinh tế nhanh chóng.
Mạt Mạt ngồi xuống, đọc được một mặt, ngẩng đầu lên,"Chị Triệu, chị đã vào phòng quét dọn hai lần rồi, chị thực sự không có chuyện gì chứ?"
Tim chị Triệu đập thinh thịch"Không có chuyện gì, thực sự không có chuyện gì, tôi xem trong phòng có còn bụi hay không."
Mạt Mạt đứng dậy, Vậy hả, vậy chị làm đi, em đi vào đọc tài liệu."
"Được." Ngày đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, Mat Mat không để bụng, nhưng liên tục mấy ngày không đúng, Mạt Mạt là người nhạy cảm, sau khi có thai lại càng nhạy cảm hơn, cô luôn cảm thấy được chị Triệu đang quan sát cô.
Đúng, chính là quan sát cô, mỗi ngày đều đến bên cạnh cô làm việc, có lúc còn nhìn trộm nội dung trong đó.
Nội dung Mạt Mạt đọc đều có liên quan đến pháp luật, đọc sách luật mượn về, hoặc đủ các loại vụ kiện.
Ngày thứ năm thì Mạt Mạt nhịn không nổi nữa,"Chị Triệu, chị quan sát em đọc sách làm gì?"
Chị Triệu sợ hãi, bị phát hiện rồi, cắn môi dưới: "Con gái của tôi nó sắp thi đại học rồi, tôi muốn xem cô học gì để về nói với nó, nó cũng muốn thi đại học thủ đô."
Chị Triệu cúi gằm mặt, Mạt Mạt không nhìn được vào mắt chị Triệu, trong nhà chị Triệu có hai đứa con học cấp ba, điều này Mạt Mạt biết, nhưng cô cứ cảm thấy có gì đó là lạ.
Mạt Mạt nhấn ấn đường, lẽ nào dạo gần đây quá mệt mỏi nên mới xuất hiện ảo giác?
Mạt Mạt nói: "Sách của em không phù hợp cho cô bé đọc, cô ấy bây giờ phải cần tập trung học các bài tập của cấp ba, những sách này đợi cô ấy lên đại học năm thứ hai mới có thể đọc."
Chị Triệu biết đã không sao rồi, ngẩng đầu lên,"Tôi thấy cô đọc rất nhiều sách, trong nhà cũng có nhiêu sách nữa, tôi không biết nhiêu chữ, quả thật ngưỡng mộ những người có văn hóa như các cô, Mạt Mạt, cô học luật, mỗi ngày phải đọc nhiều sách như vậy sao?”
Sách Mạt Mạt đọc cũng chẳng có gì phải giấu diếm, cười nói: "Cũng không phải, là do em muốn tìm hiểu nhiều thứ hơn thôi, vì thế đọc rất nhiều loại, lúc rảnh rỗi em sẽ đọc những điểm khác biệt giữa luật pháp trong nước và nước ngoài, còn đọc một số sách ngoại ngữ, học nhiều cũng không thiệt."
Chị Triệu nói: "Con trai tôi mà hiếu học được như cô thì tốt rồi, nó thi đỗ đại học nhất định không thành vấn đề."
Mạt Mạt vẫn còn việc bận, nói chuyện một lát, chị Triệu tiếp tục đi làm việc của mình, Mạt Mạt ngồi trước cửa sổ, nhìn bóng lưng rõ ràng nhanh nhẹn hơn của chị Triệu mà nhíu mày.
Chị Triệu hôm nay cô cùng không bình thường, chị Triệu trước giờ không hề nói chuyện với cô, nhưng hôm nay lại nói chuyện, không đúng, mấy hôm nay đều như vậy, đều là hỏi những vấn đề liên quan đến chuyện học thường ngày của cô.
Mạt Mạt không hiểu, hỏi những thứ này có tác dụng gì? Thực sự là có liên quan đến mấy người con trong nhà sao?
Mạt Mạt rất nhanh đã phát hiện ra không đúng, buổi tối An An thích ở trong phòng mẹ đọc sách, Tùng Nhân là một đứa không thích đọc sách, lúc này đang đọc truyện tranh! Tùng Nhân biết mẹ không thích cậu bé đọc truyện tranh, vì thế buổi tối thường không hay tới phòng mẹ.
An An bò lên giường,"Mẹ, hôm nay thím Triệu hình như hỏi chuyện mẹ đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận