Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 90. Mạt Mat lăn xuống sườn núi! 2

Chương 90. Mạt Mat lăn xuống sườn núi! 2Chương 90. Mạt Mat lăn xuống sườn núi! 2
Mạt Mạt lăn xuống sườn núi! 2
Mạt Mạt không đi qua đó tìm hiểu, bởi vì cô không đánh cược nổi.
Liên Thanh Nghĩa hét lên: "Chị, chị đang nghĩ gì vậy, nhanh lên."
Mạt Mạt vội vàng chạy tới: "Tới đây."
Liên Quốc Trung là người đi đầu săn bắn, cây cung trên tay cũng rất lợi hại. Tuy rằng không thể bách phát bách trúng, nhưng bắn ra năm mũi tên thì cũng trúng đích được hai, chẳng mấy chốc mà trong tay cặp song sinh đã có ba con thỏ rừng, một con gà rừng.
Mạt Mạt thừa dịp mọi người đang nhìn săn bắn, cô tìm được hai 6 gà rừng, nhặt được mười quả trứng gà rừng. Cô thu năm cái vào trong không gian, để lại năm cái, lại đào một ít rau dại, thu không ít củi.
Đột nhiên gà rừng phía trước bay lên, thỏ cũng chạy nháo nhào ra ngoài. Liên Quốc Trung kéo Mạt Mạt qua, che ở phía sau lưng mình. Cây cung trong tay thu lại, cầm lấy đao chặt củi trong tay Liên Ái Quốc, cảnh giác đề phòng.
Mạt Mạt khẩn trương, bọn họ sẽ không xui xẻo như vậy, gặp phải thú rừng cỡ lớn gì đấy chứ?
Thủ phạm gây ra náo loạn rất nhanh đã xuất hiện trước mặt mọi người. Đó là một con lợn rừng, đại khái nặng hơn một trăm cân. Liên Quốc Trung thở phào nhẹ nhõm, cũng may đó không phải là một con lợn rừng trưởng thành. Liên Quốc Trung nháy mắt với con trai lớn, bắt lấy nó.
Liên Thanh Bách kiềm chế kích động, nắm chặt gậy gÕ gật đầu. Liên Quốc Trung nói với Mat Mạt: "Con với mấy em tránh xa khỏi chỗ này một chút."
Mạt Mạt biết hiện tại không giúp được gì, cùng với cặp song sinh lui về phía sau: "Chúng ta qua bên này đi."
Liên Quốc Trung chờ cho đến khi mấy người Mạt Mạt rời đi, mới bắt đầu ra hiệu cho Liên Thanh Bách bắt đầu vây đánh.
Liên Ái Quốc thì nhẩm tính, đây chính là lợn rừng đấy. Bọn họ hỗ trợ, nhất định anh cả sẽ chia cho một ít, vậy nên cũng cùng với con trai mình xách gậy đi qua.
Mạt Mạt căng thẳng muốn chết, đừng có thấy đây chỉ là một con lợn rừng chưa trưởng thành, nó mà phát cuồng lên cũng có thể húc chết người đấy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Liên Thanh Bách dùng hết toàn lực đập một nhát thật mạnh lên đầu con lợn rừng, Liên Quốc Trung né tránh, bắt được cơ hội chém thẳng một đao vào cổ nó. Con lợn rừng nổi cơn điên, lắc lắc đầu, hất văng đao ra.
Con lợn rừng xông về phía trước, Liên Ái Quốc vốn nhát gan, sợ hãi xoay người bỏ chạy. Con lợn rừng giống như nhận định Liên Ai Quốc, Liên Ai Quốc bỏ chạy, theo bản năng chạy đến chỗ đông người, thế nên dẫn con lợn rừng đến trước mặt chị em Mạt Mạt.
Liên Quốc Trung hét lớn: "Chạy đi, mau chạy nhanh lên."
Cặp song sinh linh hoạt, kéo Mạt Mạt chạy đi. Liên Ái Quốc nhảy lên một cây cổ thụ gần đó, con lợn rừng không có mục tiêu, chạy thẳng đến chỗ ba chị em.
Liên Quốc Trung vội vàng chạy như điên: "Ba đứa mau tách ra, tách ra ngay cho cha, đừng có chạy cùng nhau như thế."
Ba chị em lập tức tách ra, Liên Quốc Trung cho rằng lợn rừng không còn mục tiêu sẽ quay đầu lại, không nghĩ tới lợn rừng lại chạy đuổi theo Mạt Mạt, sợ tới mức lá gan gần nứt ra.
Cặp song sinh cũng nhìn thấy, vội vàng quay trở lại để đuổi theo lợn rừng.
Mạt Mạt ở trong núi làm sao chạy nhanh hơn lợn rừng đang phát cuồng. Trái lại cô muốn dùng không gian cắn nuốt, nhưng lúc này có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy không nói, cho dù không có ai chú ý thì cô cũng không thể chạm được vào thân thể con lợn rừng phát cuồng. Mạt Mạt hiện tại chỉ có thể cầu nguyện cho con lợn rừng này nhanh chóng bị chảy máu mà chết đi.
Cặp song sinh cầm đá quấy nhiễu lợn rừng, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của lợn rừng, đáng tiếc con lợn rừng đã xác định mục tiêu là Mat Mạt rôi.
Mạt Mạt càng chạy, cảm giác khung cảnh bên cạnh càng ngày càng quen mắt, chờ đến lúc phản ứng lại thì đã đến sườn núi. Đây không phải là sườn núi mà cô đã ngã xuống sao? Cô liền vội vàng dừng bước, trong lòng vô cùng sợ hãi, lùi về phía sau.
Liên Thanh Bách hô to: "Mat Mạt, Mat Mạt, mau chạy đi, đừng dừng lại, mau chạy đi."
Trên trán Liên Quốc Trung lúc này đều là mồ hôi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, không thể để con gái xảy ra chuyện gì được, nhất định không thể xảy ra chuyện, vừa chạy vừa gao thét: "Con gái, chạy mau đi”
Mạt Mạt căn bản không nghe thấy, cô chỉ sững sờ nhìn chằm chằm sườn núi, chờ đến lúc phản ứng lại, mới nhớ tới lợn rừng đang đuổi phía sau. Con lợn rừng đã sắp tới chỗ cô rồi.
Mạt Mạt đạp hụt một bước, thân thể ngã lăn xuống sườn núi phía sau, con lợn rừng theo quán tính chạy tới không dừng lại được, cũng lăn xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận