Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1219. Hớn hở 1

Chương 1219. Hớn hở 1Chương 1219. Hớn hở 1
Hớn hở 1
Mạt Mạt xua tay: "Em đã dùng nhiều năm như vậy rôi, thân thể không khó chịu ở đâu hết, vẫn rất tốt."
Trang Triều Dương đối với những thứ không biết thì không phán đoán, nắm tay vợ: "Không gian thì không cần dùng nữa, không chỉ là chuyện khiêm tốn, quan trọng nhất chính là em."
Mạt Mạt nói: "Em đã không cần đến từ lâu rồi."
Trang Triều Dương nhớ tới két sắt trong nhà, vợ mình lúc đó nói không cần.
Trang Triêu Dương nhiều lần xác nhận dùng không gian thì thân thể không có việc gì, lúc này mới yên tâm, lúc này lực chú ý mới chuyển sang điện thoại di động, cầm lấy điện thoại di động: "Đây là cái gì?"
Mạt Mạt nói: "Điện thoại di động, giống như điện thoại bây giờ, nhưng so với điện thoại thuận tiện hơn, không cần dây, cứ gọi trực tiếp là được rồi. Nó dùng sóng di động, đáng tiếc công nghệ lúc này chưa dùng được.”
Trang Triều Dương nhìn chiếc điện thoại nhỏ gọn, trọng lượng rất nhẹ, tay anh đã quen cầm đồ nặng, cảm thấy điện thoại di động giống như không có bao nhiêu trọng lượng, thán phục: "Năm mươi năm sau khoa học kỹ thuật đã phát triển đến trình độ thân kỳ như vậy sao?”
Mạt Mạt khoát tay: "Sai, không phải năm mươi năm sau mà là hơn ba mươi năm sau. Bây giờ đã là thập niên tám mươi rồi, qua vài năm nữa điện thoại di động sẽ xuất hiện, chỉ là nó to bằng cục gạch, trải qua nhiều nghiên cứu tích lũy mới ra được dáng vẻ như điện thoại di động trong tay em. Đúng rồi, em sẽ bật máy cho anh xem."
Mạt Mạt nói xong bật điện thoại di động lên. Điện thoại di động đặt trong không gian nhiều năm như vậy nên vẫn còn pin. Cô bật máy, ảnh màn hình là ảnh tốt nghiệp của Mạt Mạt, lúc đó tóc Mạt Mạt là tóc ngang vai, khuôn mặt vốn đã trẻ trung lại có vẻ nhỏ hơn, còn có chút vui tươi, Trang Triêu Dương quan sát một hồi rồi mới trả lại cho Mat Mạt.
Khả năng tiếp thu cái mới của Trang Triều Dương rất mạnh, đầu ngón tay chạm vào màn hình, màn hình xuất hiện khóa mật mã. Tính nghịch ngợm của Mạt Mạt đột nhiên nổi lên, cô cầm lấy điện thoại di động thay đổi chế độ mở khóa, đưa lên mặt, nhận dạng điện thoại di động, mở màn hình.
Trang Triều Dương cầm lấy điện thoại di động: "Mở như thế nào?"
Mạt Mạt: "Nhận diện khuôn mặt, còn có vân tay, có rất nhiều loại khóa màn hình."
Trang Triều Dương lại để ý đến công nghệ này: "Công nghệ này trong tương lai có phổ biến không?"
Mạt Mạt gật đầu: "Ừm, điện thoại thông minh đều có chức năng này, có nhà cũng dùng nhận diện khuôn mặt, nhưng ma dùng vân tay nhiêu hơn."
Trang Triều Dương: "Nếu công nghệ này có thể sử dụng bây giờ thì tốt biết mấy."
Mạt Mạt: "Không thể nào. Chỉ có lý thuyết suông thì không đủ, không có kỹ thuật viên chuyên nghiệp thì chỉ tưởng tượng thôi cũng vô dụng. Đúng rồi, lúc trước Phạm Đông có thăm dò em, đột nhiên hỏi em có biết điện thoại di động không? Lúc đó em cũng giả vờ hồ đồ cho qua, em đoán là Hướng Hoa đã nói với Phạm Đông về điện thoại di động."
Trang Triều Dương nắm chặt điện thoại di động: "Chuyện này em chưa từng nói với anh."
Mạt Mạt: "Lúc ấy em cũng nói hàm hồ bỏ qua rồi nên em cũng không nói nữa."
Trang Triều Dương đưa điện thoại di động cho vợ: "Em cất điện thoại di động đi, sau này đừng lấy ra nữa. Lúc này Phạm Đông đang tìm kỹ thuật viên, anh đoán là đang nghiên cứu phát triển điện thoại di động. Cái điện thoại này không thể để cho anh ta nhìn thấy, anh ta nhất định sẽ tìm mọi cách để lấy được. Bây giờ chúng ta đã rời khỏi tâm mắt anh ta, đừng gặp mặt thì tốt hơn."
Mạt Mạt cất điện thoại đi: "Phạm Đông đang tìm kỹ thuật viên sao?”
Trang Triều Dương nói: "Ừ, đã tìm nửa năm rồi, lúc đầu anh cũng không hiểu anh ta tìm kỹ thuật viên làm gì? Anh ta qua bên này chủ yếu làm bất động sản, tìm kỹ thuật viên để làm gì chứ? Giờ thì anh hiểu rồi, dã tâm Phạm Đông cũng lớn đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận