Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1259. Đâm vào tim 1

Chương 1259. Đâm vào tim 1Chương 1259. Đâm vào tim 1
Mạt Mạt không nhận ra biển số xe, nhưng thông qua giọng điệu của Thẩm Triết, có thể phân tích ra được: "Người quen hả?"
Thẩm Triết cười lạnh: "Quá quen, em cũng quen đấy"
Mạt Mạt nắm được trọng điểm: "Phạm Đông?"
Thẩm Triết ừ một tiếng: "Thật ra ngược lại anh coi thường Phạm Đông, vẫn luôn không hành động, anh tưởng rằng không vừa ý mảnh đất này, không nghĩ tới lại coi anh là bàn đạp."
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ nghiến răng nói chuyện của anh họ, như này là thật sự tức giận, đổi lại là người khác cũng sẽ tức giận, thật vất vả tóm được rồi, giá cả gì đó cũng đã đàm phán xong rồi, lại thành đá dò đường cho người khác, Thẩm Triết không lao xuống khỏi xe, coi như là đã bình tĩnh rồi.
Mạt Mạt cũng coi như thấy được, sự xảo trá của thương trường, thật sự là một chút cũng không sai.
Mạt Mạt lại cảm thấy, mặc dù thương trường như chiến trường, nhưng Phạm Đông quá tham lam, Mạt Mạt đi làm lâu như vậy, cũng biết đất mà Phạm Đông mua không ít, anh ta quá tham lam.
Lúc ăn cơm Mạt Mạt sẽ nghe người khác thảo luận, tất cả mọi người đều nói, bên trong đặc khu, Phạm Đông là người có giá trị bản thân cao nhất.
Mạt Mạt cảm thấy, nếu như Phạm Đông cứ tiếp tục như vậy, cũng chính là chơi với lửa, sớm muộn gì cũng có ngày nhóm lửa tự thiêu.
Mạt Mạt đang nghĩ ngợi, Phạm Đông dẫn người đi ra khỏi nhà tổng giám đốc Vương, cả quá trình tổng giám đốc Vương đều đen mặt, một chút dáng vẻ vui mừng cũng không có, Mạt Mạt nhìn chằm chằm người đứng phía sau Phạm Đông.
Thẩm Triết cười trào phúng: "Thủ đoạn của Phạm Đông thực sự là càng ngày càng bỉ ổi rồi."
Mạt Mạt cũng cảm thấy, sau lưng Phạm Đông là mấy người đàn ông, rõ ràng cũng không phải là người tốt lành gì, đây là uy hiếp tổng giám đốc Vương, thảo nào cả quá trình đều đen mặt, đổi lại là người khác thì cũng như vậy.
Mạt Mạt đột nhiên nghĩ đến kết cục của người nhà họ Ngô, lúc trước Phạm Đông cũng dùng thủ đoạn bỉ ổi, bây giờ uy hiếp cũng không thấy øgì, nhưng thật sự Phạm Đông càng dùng càng thuận tay.
Mạt Mạt nói: "Anh họ, sau này vẫn cứ nên cách xa Phạm Đông một chút."
Thẩm Triết trầm mặt, cục tức này nuốt không trôi, nhưng căn cơ của nhà họ Thẩm đại đa số đều ở nước ngoài, anh ấy và Phạm Đông liều mạng đụng chạm thì không đáng.
Mạt Mạt lại nói: "Gây thù chuốc oán lâu ngày, Phạm Đông như thế này, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện."
Thẩm Triết: "Chúng ta đi thôi." Trợ lý thở ra một hơi, lái xe đi.
Xe khẽ chuyển động, Phạm Đông nhìn sang, không bất ngờ rằng Thẩm Triết sẽ tới, nói một tiếng với trợ lý bên cạnh, nhận lấy cái túi rồi lên xe, đi theo Thẩm Triết.
Bên này xe Mạt Mạt vừa tới cổng công ty, xe Phạm Đông cũng đến rồi.
Thẩm Triết xuống xe, thu hồi tất cả cảm xúc: "Tổng giám đốc Phạm tới là có ý gì? Khoe khoang? Hay là thị uy?”
Phạm Đông cười: "Tổng giám đốc Thẩm hiểu lầm rồi, tôi biết tôi làm không chân chính, nhưng đây chính là thương trường, tôi nghĩ tổng giám đốc Thẩm độ lượng sẽ không chấp nhặt tiểu nhân chứ!"
Thẩm Triết: "Đương nhiên là không rồi, liều mạng mua bán là bản lĩnh, bản lĩnh của tổng giám đốc Phạm lớn, tôi tự cảm thấy không bằng."
Phạm Đông cầm túi hồ sơ: "Thẩm Triết là một trong số những người độ lượng nhất mà tôi biết, nhưng bây giờ lại chặn tôi ở cửa ra vào, không khỏi có vẻ có chút hẹp hòi, tổng giám đốc Thẩm không mời tôi vào nói chuyện sao?”
Thẩm Triết không muốn dính líu đến Phạm Đông, cũng không muốn thảo luận với anh ta, ngoài cười nhưng trong không cười: "Độ lượng lớn thì cũng phải nhìn xem là chuyện gì đã, để anh thất vọng rồi, tôi không muốn nói chuyện, tổng giám đốc Phạm về đi!"
Biểu cảm của Phạm Đông cứng lại, sau đó tìm cho mình bậc thang đi xuống: "Xem ra là tôi đắc tội với tổng giám đốc Thẩm rồi, tôi ở chỗ này nhận lỗi, tôi biết tổng giám đốc Thẩm cần xây dựng nhà kho, chỗ này tôi có miếng đất, tổng giám đốc Thẩm có thể nhìn xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận