Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 890. Dien Thoai 2

Chuong 890. Dien Thoai 2Chuong 890. Dien Thoai 2
Mat Mat cảm thán, khoản tiền thừa kế này quả thực sẽ trở thành bùa đòi mạng của Hướng Húc Đông, Hướng Hoa không lấy được sẽ nhất định không chịu ngừng lại.
Khoản tiền thừa kế này trong tay ai, Hướng Hoa cũng đều không chịu buông tay.
Hướng Húc Đông biết được Hướng Hoa đã đi tìm Mạt Mạt, tức giận đùng đùng, thằng ăn cháo đá bát này còn muốn làm gì nữa?
Sau khi Hướng Húc Đông biết, thái độ trở nên cứng rắn,"Tài sản thừa kế trong tay tao, sẽ không đưa cho mày, mày muốn tao chết, được thôi, trước khi chết tao đốt hết tiền cũng không cho mày, mày còn đến làm phiền tao, chọc tao phiền tao vứt hết tiền đi."
Hướng Húc Đông nói những lời nói đanh thép, Hướng Hoa thực sự sợ Hướng Húc Đông làm thật, nhất thời không còn đi tới tìm Hướng Húc Đông nữa, chuyện tài sản thừa kế cũng tạm ngưng lại.
Mạt Mạt tính toán ngày tháng, càng gần đến ngày kết thúc, lòng Mạt Mạt càng không yên.
Cuối tuần, Thẩm Triết và Dawes đến miền Nam, trong thời gian ngắn sẽ không trở về, cuối tuần Mạt Mạt không cần đi thực tập nữa, ở nhà đọc sách.
Ép buộc bản thân đọc sách, nhưng đọc không vào, Tiểu Vũ đến nhà,"Mợ ơi, mợ có điện thoại." Mat Mạt vội vàng đứng vậy, ngón tay cuộn lại thành quyền, để bản thân bình tĩnh lại, quan sát vẻ mặt của Tiểu Vũ, biểu cảm của Tiểu Vũ kích động, mặt mày vui vẻ, lo lắng của Mạt Mạt dần dần thả lỏng,"Điện thoại của ai đó?"
Tiểu Vũ nói một cách vui vẻ: "Của cậu ạ."
Trái tim của Mat Mạt thả lỏng, Trang Triều Dương bình an, nhắm mắt lại rồi rất nhanh lại mở ra,"Mợ đi với cháu."
Tiểu Vũ nói: "Mợ à, cậu rất bình an, không có bất cứ vết thương nào cả, giờ đang ở miền Nam nghỉ ngơi đói”
Mạt Mạt,"Bình an là tốt, lúc cháu lên đây, có nhìn thấy tụi Vân Kiến không?"
Tiểu Vũ lắc đầu,'Không có nhìn thấy al"
Mat Mat vỗ đầu minh"Xem cái trí nhớ của mo này, mấy đứa chúng nó tới nhà Hướng Húc Đông rồi."
Mạt Mạt và Tiểu Vũ vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đi tới nhà chị gái.
Trên mặt Trang Triều Lộ tràn đầy niềm vui, gọi Mat Mạt,"Trái tìm này của chị ấy à, cuối cùng cũng thả lỏng rồi, đều không có chuyện gì lớn cả, nhanh tới đây ngồi, chị bảo Triều Dương nửa tiếng sau gọi điện thoại lại, vẫn còn mười phút nữa cơi"
Mạt Mạt ngồi xuống hỏi,"Khởi Hành sao rồi ạ?"
"Khởi Hành cắt chỉ rồi, giờ đã không làm sao nữa rồi, mấy hôm nữa thì về đội, Bàng Linh sẽ trở về." Trang Triêu Lộ đã từng tham gia chiến tranh, biết được chiến tranh tàn khốc vô tình, thời gian này mỗi đêm đều đi ngủ rất muộn, mỗi ngày đều sợ nhận được được thoại, sợ hãi có tin tức không tốt.
Sau đó Trang Triều Lộ lại trở nên im lặng, Mạt Mạt có thể cảm nhận được, những tư liệu cô đọc được, biết được tin tức kiếp trước, trong lòng Mạt Mạt vô cùng chua xót.
Mạt Mạt cảm thấy cô nên tìm Trang Triều Dương nói chuyện, cô muốn dùng hết khả năng của mình để giúp đỡ những con người đáng yêu này.
Trang Triều Lộ lên tiếng nói: "Hôm nay chị đi tham gia cuộc họp, đại viện dự định quyên góp, mọi người muốn giúp những gia đình có người hi sinh, tuy rằng không nhiều tiền, nhưng giúp được người nào thì hay người đấy, chị nói trước với em một tiếng."
Mạt Mạt hỏi,"Tiền quyên góp có yêu cầu giới hạn gì không chị?”
Trang Triều Lộ lắc đầu,"Có, bọn họ bàn bạc cả một buổi sáng, cuối cùng quyết định, dựa vào tiền lương của đàn ông, mỗi nhà mỗi tháng một phần tư tiền lương."
Một phần tư sẽ không ảnh hưởng tới cuộc sống của một gia đình, đều nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được của mọi người.
Mat Mat trực tiếp lấy tiền ra,'Chị, em gửi chị trước, ngày mai em đi học không có nhà."
"Được, chị nhận trước." Lúc này điện thoại vang lên, Trang Trieu Lộ kéo Tiểu Vũ lên nhà, hai vợ chồng đã rất lâu rồi không liên lạc, nhất định có rất nhiều lời muốn nói.
Mạt Mạt có chút xấu hổ, chờ chị với Tiểu Vũ đều đã lên lâu, Mat Mat mới cầm điện thoại lên,"Triều Dương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận