Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1281. Đẳng cấp 1

Chương 1281. Đẳng cấp 1Chương 1281. Đẳng cấp 1
Từ Liên té không nhẹ, hơn nữa cái thai tháng cũng không nhỏ, thoáng cái ném tới, váy trắng như tuyết gặp màu đỏ, đau đến nỗi cả trán đều là mồ hôi: "Mau cứu tôi, mau cứu con của tôi."
Tên tội phạm thấy hỏng rồi, cùng với đó đã mất đi cái dao trong tay, miệng kêu la: "Không liên quan øì đến chúng ta, đây đều là tự cô ta ngã sấp xuống."
Công an lao đến, khống chế được hai tên tội phạm, Kỳ Kỳ cũng chạy tới bên cạnh Từ Liên, Mạt Mạt thấy rõ ràng, tay Kỳ Kỳ đang hướng lên bụng Từ Liên.
Mạt Mạt trừng mắt, thoáng cái ấn xuống, khả năng đứa bé cũng không kiên trì bảo vệ được đến lúc tới bệnh viện.
Từ Liên không kêu gào nữa, người đã đau ngất đi, Trang Triều Dương tiến đến chặn lại ánh mắt của Mat Mạt ánh mắt: "Không sao chứ!"
Mạt Mạt nói: "Chúng em không sao, anh yên tâm đi, anh đi mau đi, chúng em về nhà."
Trang Triều Dương thấy bọn nhỏ cũng không có bị doạ sợ, trong lòng kiêu ngạo, quả nhiên là con của anh, có can đảm, gật đầu: "Vậy được anh đi làm việc trước."
Mạt Mạt: "Vâng."
Đã bắt được tội phạm bỏ trốn, công an cũng rút lui, người ở nhà bếp đều đi ra, lúc Mạt Mạt tới cửa, cửa chỉ để lại một bãi máu, Từ Liên và Kỳ Kỳ đã không thấy đâu, chắc là đưa đi bệnh viện rồi.
Nhà hàng một mảnh hỗn độn, bàn đổ, mặt đất đều là đồ ăn, chủ tiệm thiếu chút nữa thì khóc, cũng may khách ăn đều đã tính tiền rồi, nếu không hôm nay có thể đã bị lỗ vốn rồi.
Nhà hàng không bán nữa, Mạt Mạt cũng không gọi đồ ăn, dẫn bọn nhỏ đến chợ mua chút thức ăn, về nhà nấu cơm ăn.
Mạt Mạt thu xếp xong, an ủi bọn nhỏ an ủi một chút, ăn cơm xong bọn nhỏ đều lên lầu nghỉ ngơi rồi.
Mạt Mạt vừa nằm vật xuống giường, điện thoại dưới lầu vang lên, Mạt Mạt xuống lầu, lạnh mặt: "Không gặp, không quen."
Mạt Mạt nói xong cúp điện thoại, là gác cổng gọi điện thoại tới, Phạm Đông và Kỳ Kỳ đến nói xin lỗi.
Phạm Đông bỏ Từ Liên ở lại bệnh viện, có thể thấy được trong lòng Phạm Đông, cũng không hề yêu thích cô ta sâu đậm như vậy, cũng phải, người như Phạm Đông, làm sao lại có thể thật lòng thích một người chứ.
Hiện tại Mạt Mạt tỏ ra không hiểu chính là, Kỳ Kỳ làm sao lại sẽ ra tay đối phó Từ Liên, Kỳ Kỳ ấn vào bụng Từ Liên, đã cho Mạt Mạt ấn tượng quá sâu, độc ác nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai.
Buổi chiêu Tùng Nhân đi theo Dương Lâm rồi, Mạt Mạt ở nhà chơi với An An và Thất Cân.
An An ngồi bất an, nhịn rồi lại nhịn: "Mẹ, con nhìn thấy rôi."
Mạt Mạt nhất thời không hiểu, sau đó kịp phản ứng, An An đang nói đến động tác của Kỳ Kỳ: "An An sợ à?”
An An lắc đầu: "Không sợ, mẹ ơi, vì sao dì kia phải làm thế a?"
Mạt Mạt không muốn giấu An An, cô giải thích: "Bọn họ có một người đàn ông, cho nên quan hệ phức tạp, tương đương với quan hệ cạnh tranh, về phần tại sao lại tổn thương lẫn nhau, mẹ cũng đoán không ra, nhưng mẹ biết, một người phụ nữ yêu một người đàn ông, thì sẽ không cho phép người đàn ông vượt quá giới hạn, cho nên An An à, sau này con không nên chơi trò mập mờ với con gái, cũng đừng tùy tiện đối tốt với người ta, con chỉ cần nhớ kỹ, lòng tốt của con, sự ôn nhu quan tâm của con, ngày sau đều dành cho vợ con."
Mặt An An đỏ lên, cậu bé còn nhỏ, vẫn chưa tới tuổi cưới vợ, nhưng cậu bé hiểu rõ những điều mẹ nói: "Mẹ, con nhớ rồi."
Mạt Mạt thấy Thất Cân cũng nghiêng đầu nghe, khẽ cười, trong lòng quyết định, phải bồi dưỡng thật tốt khái niệm về tình yêu và gia đình cho các con, cô cũng không hy vọng con của mình sau này là kẻ đồi bại.
Buổi tối ăn cơm, Trang Triêu Dương cũng chưa trở lại, lúc ăn cơm Tùng Nhân kể những điều mắt thấy tai nghe trên đường phố: "Mẹ, hôm nay bắt được không ít tội phạm bỏ trốn đâu, cũng có người khác bị bắt cóc nữa đẩy!"
Mạt Mạt: "Cho nên mấy ngày nay các con cũng đừng ra đường, đã nghe rõ chưa?"
Tùng Nhân nói: "Con biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận