Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1551. -

Chương 1551. -Chương 1551. -
Buổi tối cả nhà Mat Mat về nhà anh cả ở, buổi sáng Mạt Mạt cố ý dậy thật sớm, Triệu Tuệ đang ở nhà bếp!
Mạt Mạt rửa tay: "Em tới giúp chị."
Triệu Tuệ xua tay: "Chị đã làm xong hết rồi."
Mat Mạt xem xét, bánh bao đã hấp bên trong chõ, cháo cũng đang ninh, lại nhìn thấy vành mắt Triệu Tuệ đã hơi thâm đen, rõ ràng là dậy rất sớm không được nghỉ ngơi tốt, có chút xấu hổ: "Chúng em trở về khiến chị dâu bị liên lụy rồi."
Triệu Tuệ trừng mắt với Mạt Mạt: "Câu này của em chị cũng không thích nghe."
Mạt Mạt cười hì hì: "Em nói sai rồi được chưa."
Triệu Tuệ nghe câu này mới lỘ ra nụ cười: "Các em khó khăn lắm mới về được một lần, chị cũng sẵn lòng dậy sớm."
Triệu Tuệ nhớ kỹ ân tình của Mạt Mạt, lúc chưa gả cho Liên Thanh Bách, cô ấy đã nhận được sự chăm sóc của Mạt Mạt, mặc dù hơn năm giờ dậy nấu cơm buồn ngủ, nhưng cô ấy vẫn sẵn lòng.
Triệu Tuệ cho rằng, đời này may mắn lớn nhất của cô ấy chính là trở thành bạn bè với Mạt Mạt, nếu như không có Mạt Mạt, cô ấy còn không biết gả cho ai, cũng không biết sẽ trải qua cuộc sống như thế nào.
Trong lòng Triệu Tuệ hiểu rõ, căn cứ vào điều kiện của nhà cô ay lúc đó, tìm được đổi tượng nhất định không tốt như Liên Thanh Bách, cuộc sống tuyệt đối không so sánh được với hiện tại.
Cuộc sống hiện tại của Triệu Tuệ rất thoải mái, bố mẹ chồng từ trước tới nay không quản chuyện trong nhà, cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện trong nhà, đối với cô ấy giống như con gái ruột, đồng nghiệp của cô ấy cũng ngưỡng mộ cô ấy.
Lại càng không cần phải nói còn có một người chồng tốt, mặc dù có đôi khi con trai không nghe lời, nhưng so sánh với bên trên đã đầy đủ, cô ấy cũng thấy đủ.
Cho nên trong lòng cô ấy vẫn luôn tồn tại sự cảm kích, căn phòng cho khách mà bây giờ Mạt Mạt đang ở, đều là do cô ấy tự tay thu dọn, đổi lại thành phong cách Mạt Mạt ưa thích.
Mạt Mạt dậy rồi, cũng không quay về ngủ tiếp, ở lại nói chuyện với Triệu Tuệ.
Triệu Tuệ cười: "Hôm qua chị nghe thấy Tùng Nhân vẫn luôn nhắc đến Tâm Bảo, sao thế, hai nhà các em đều có ý này?"
Mạt Mạt thầm nghĩ, quả nhiên phụ nữ đều rất mẫn cảm, Tùng Nhân chỉ nói thêm vài câu, Triệu Tuệ đã chú ý: "Em rất thích Tâm Bảo, trước mắt Tùng Nhân là có ý tứ, thế nhưng cũng không biết sau này thế nào, cho nên hai nhà chúng em cũng không nói toạc ra, thuận theo tự nhiên sẽ càng tốt hơn một chút."
Triệu Tuệ nghĩ đến Trang Triêu Dương: "Đều nói ở phương diện này con trai giống cha, chị thấy Tùng Nhân và Tâm Bảo có thể thành đôi đấy."
Mạt Mạt thích nghe câu này: "Vậy thì mượn câu chúc lành của chị dâu, đến lúc đó em nhất định tặng một phong bao lì xì lớn."
Triệu Tuệ nhướng mày: "Vậy chị chờ xem, bây giờ em là bà chủ lớn rồi."
Mat Mat khẽ cười một tiếng: "Bà chủ lớn gì chứ, em biết có cổ phần, kỳ thật vẫn là làm công."
Triệu Tuệ sửng sốt một chút: "Chuyện này chị không hiểu, nhưng đã cho cổ phần, một năm cũng được không ít tiền hoa hồng chứ!"
Mạt Mạt cũng không giấu diếm: "Vâng, năm nay được hơn 40 vạn."
Cái muỗng trong tay Triệu Tuệ rơi vào trong nồi cháo, kinh hãi: "Hơn 40 vạn, trời ạ, nhiều như vậy sao?”
Đừng thấy trong nhà Triệu Tuệ có tiền, nhưng như vậy cũng là kế thừa mà được, hai vợ chồng không nỡ tiêu, rất sợ đột nhiên có một ngày lạm phát, tiền chẳng còn đáng giá nữa, bọn họ phải giữ lại cho bọn nhỏ.
Kỳ thật tiền lương của Liên Thanh Bách và Triệu Tuệ cộng lại, một tháng vẫn chưa tới 500 đồng.
Mạt Mạt giải thích: "Như này vẫn là ít, nếu như sáu tháng cuối năm bất cứ đơn hàng nào cũng nhận thì còn nhiều hơn nữa."
Triệu Tuệ ổn định lại tâm trạng: "Thảo nào đều ra ngoài buôn bán, tiên này quả nhiên de kiểm."
Trong lòng Triệu Tuệ cũng nhịn không được mà thấy sống động, nhưng sau đó lại ngừng suy nghĩ, tình hình của cô ấy không cho phép, hơn nữa cô ấy cũng không thích hợp buôn bán, nhưng vẫn cảm khái, mở công ty lớn cũng không giống nhau, kiếm được rất nhiều, không giống như nhà anh cả, mặc dù cũng kiếm tiền, nhưng vài chục năm cũng không kiếm được bốn mươi mấy vạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận