Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 388. Đổng Hàng 2

Chương 388. Đổng Hàng 2Chương 388. Đổng Hàng 2
Đổng Hàng 2
Mạt Mạt cắt đồ ăn: "Tôi mới chỉ mang thai thôi, không có gì đâu. Nếu bây giờ không làm cái gì hết thì đến lúc bảy tám tháng làm sao mà làm? Cậu lo lắng quá rồi đấy."
Tiên Y Y cầm dao lên: "Vẫn cứ để tôi làm đi, vị kia của nhà cậu coi cậu như là bảo bối, nếu còn thấy cậu nấu cơm cho tôi ăn còn không dùng ánh mắt giết chết tôi à?"
Mạt Mạt đỏ mặt: "Làm gì mà khoa trương như cậu nói chứ?”
Tiền Y Y hừ hừ: "Tôi không khoa trương đâu, tôi chỉ nói sự thật thôi."
Mạt Mạt: "Được rồi, cậu đến thái rau đi, thái xong để tôi xào cũng được."
Tiên Y Y: "Quả thật món xào này phải giao cho cậu ra tay rồi, tôi xào không ngon như cậu đâu. Mạt Mạt, tôi luôn muốn được ăn đồ cậu nấu, nhất định hôm nay tôi phải ăn hết sức rồi."
"Vậy thì lát nữa cậu nhớ ăn nhiều một chút."
Tiên Y Y cắt đồ ăn xong thì Tiền Dịch Tín cũng vừa tắm xong, Mạt Mạt xào rau, Tiền Y Y xách chậu đi dọn nhà vệ sinh.
Tiền Dịch Tín thay quần áo, nhận lấy chậu: "Để đó cha làm cho, con đi giúp con bé Mat Mat đi." Tiên YY cười: "Mây món xào kia con không giúp được, cha đến ngồi đó đi, để con dọn là được rồi."
Tiền Dịch Tín ừ một tiếng rồi ngồi ở trên ghế, suy nghĩ một chút rồi lại lấy ra văn kiện cho phép trở về thành phố.
Tiên Y Y bước ra, Tiền Dịch Tín mới cất văn kiện đi: "Bây giờ con có thể nói cho cha nghe, rốt cuộc là tại sao lại được về thành phố rồi chứ?"
Tiền Y Y ngồi ngay ngắn trên ghế: "Cha, con sắp kết hôn, gia đình con rể của cha có bản lĩnh, như vậy thôi."
Tiền Dịch Tín kích động đứng lên: "Làm sao có thể chứ? Y Y, con không thể bởi vì cha mà hủy hoại cả đời mình được."
Tiền Y Y: "Cha, con biết mình đang làm gì mà, không chỉ là vì cha mà cũng là vì con nữa. Đổng Hàng rất tốt, cha gặp anh ấy thì sẽ biết thôi."
Tiên Dịch Tín sững sờ, con gái có chủ ý của riêng mình, trưởng thành rồi, không bao giờ cần đến ông đi che gió che mưa nữa. Trong lòng Tiền Dịch Tín tràn đầy cảm giác mất mát, hai tay mất hết sức lực buông thõng xuống, cúi đầu, lâm vào tự trách.
Tiên YY thở dài: "Cha, cha đừng nghĩ nhiều nữa, sớm muộn gì con cũng phải lập gia đình mà. Thật sự Đổng Hàng rất tốt, anh ấy rất phù hợp với tiêu chuẩn tìm con rể của cha, chờ cha về con dẫn anh ấy đến cho cha gặp mặt."
Tiền Dịch Tín thở dài: "Cha biết rồi, về nhà rồi nói chuyện tiếp." Tiên YY gật đầu: "Dạ."
Buổi trưa Mạt Mạt nấu bốn món một canh, Trang Triều Dương trở về nhìn thấy Tiền Y Y liền sửng sốt một lát rồi gật đầu vào trong phòng bếp. Mạt Mạt kể sơ qua một lần cho anh nghe.
Mạt Mạt cười: "Em cảm thấy nhất định Tiền Y Y sẽ hạnh phúc."
Trang Triều Dương khó hiểu: "Vì sao em lại nghĩ như vậy?"
Mạt Mạt nói: "Anh xem, rõ ràng là lúc Y Y xuống nông thôn, em đã giúp cậu ấy về thôn Hà Liễu. Theo lý mà nói, cậu ấy sẽ luôn ở thôn Hà Liễu thôi, nhưng hết lần này đến lần khác Vương Lệ cũng được phân đến thôn Hà Liễu, lại nhất định phải gây chuyện. Y Y đi rồi, lúc ngã bệnh lại gặp được vị kia của cậu ấy, anh nói xem, có phải là duyên phận không chứ?"
Trang Triều Dương cười: "Quả thật chính là duyên phận, giống như chúng ta vậy, lúc trước nếu như em không đi tới bộ đội thì chúng ta cũng sẽ không gặp mặt được."
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng thế."
Tiền Y Y bày xong bát đũa: "Hai vợ chồng cậu đang làm gì vậy? Ra đây ăn nhanh đi."
Mạt Mạt quay lại: “Ra ngay đây."
Trang Triều Dương múc canh ra rồi cùng Mạt Mat đi ra ngoài.
Tiên Y Y nhìn Mạt Mạt: "Hai vợ chồng cậu đang thâm thì cái gì đấy?" Mat Mat chớp chớp mắt: "Đang nói chuyện về cậu với vị kia của cậu đấy."
Tiên Y Y múc canh cho Mạt Mạt rồi cười: "Tôi còn chưa kịp hỏi, ngày tôi kết hôn cậu có vê được không?”
Mạt Mạt tính toán thời gian: "Ngày cậu kết hôn cũng trùng với ngày Triều Dương được nghỉ, đương nhiên là về được rồi. Đúng rồi, tôi quên hỏi, cái vị kia của cậu tên gì thế?"
Tiên Y Y cũng ngơ ngác, cô lại quên nói tên cho Mạt Mạt rồi: "Là Đổng Hàng!"
Trang Triều Dương biến sắc: "Đổng Hàng sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận