Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1253. Xoi Mói 1

Chương 1253. Xoi Mói 1Chương 1253. Xoi Mói 1
Mạt Mạt cảm nhận được ánh mắt của Dương Tuyết, nhìn qua đó, Thẩm Triết hỏi,"Gặp người quen hả?"
Mat Mạt,"Cũng không coi là người quen, chỉ quen biết thôi."
Thẩm Triết liếc mắt một cái,'Chúng ta đi vào bên trong, tổng giám đốc Vương đang đợi anh."
Mat Mat Vang.…
Hôm nay Thẩm Triết không chỉ lộ mặt một chút, chủ yếu là đến gặp tổng giám đốc Vương, Thẩm Triết muốn mua đất xây dựng lại kho, nhìn trúng miếng đất của tổng giám đốc Vương, lần này đến gặp cũng muốn dò hỏi ý tứ.
Bữa tiệc cũng phân chia ra trong giới và ngoài giới, càng đi vào bên trong, rõ ràng có thể cảm nhận được khoảng cách khác biệt, người bên ngoài Mạt Mạt không thấy ai quen biết cả, nhưng bên trong Mạt Mạt mới đi làm mấy hôm, đã quen biết được không ít người.
Thẩm Triết đến cũng không lỡ dở thời gian, trực tiếp đi tới chỗ tổng giám đốc Vương, tổng giám đốc Vương bên cạnh có không ít người, Mạt Mạt nghe mấy câu, những người này cũng đều đến nghe ngóng đất đai.
Thẩm Triết đi tới, mọi người đều rất nể mặt, rời đi hết cả. Tổng giám đốc Vương cười cười,"Tổng giám đốc Thẩm, đã lâu không gặp."
Thẩm Triết giơ tay ra bắt,"Cái này phải để tôi nói mới đúng, tôi luôn muốn gặp tổng giám đốc Vương mà, đáng tiếc tổng giám đốc là người bận rộn, tôi hẹn gặp cũng khó nữa!”
Tổng giám đốc Vương,'Tổng giám đốc Thẩm đang nói đùa rồi..."
Thẩm Triết và tổng giám đốc Vương đưa đẩy qua lại, mãi mà không nói vào trọng điểm, đây là đang do thám lẫn nhau đây!
Mạt Mạt thấy Thẩm Triết nhất thời không có được tin tức rồi, ra hiệu đi qua lấy đồ ăn, cô đói quá rồi.
Bữa tối của buổi tiệc chủ yếu là đồ Tây, ở đây phải nói một chút, kể từ sau khi thương nhân Hoa kiều về nước đầu tư, ngành khách sạn nhà hàng phát triển, sau đó cũng phát triển đồ ăn Tây.
Nhà hàng đồ ăn Tây ở đặc khu không ít, có người đi bàn chuyện làm ăn, cố tình tới những nơi có phong cách như vậy.
Bụng Mạt Mạt quả thực quá đói rồi, gắp một miếng bít tết và salad tìm một chỗ ngồi xuống, nếm một miếng, mùi vị cũng không tồi, rất phù hợp khẩu vị của Mạt Mạt.
Mạt Mạt vẫn luôn cúi đầu ăn, bàn đối diện có người ngồi, Dương Tuyết cầm ly rượu ngồi ở phía đối diện. Mat Mạt nhìn một cái, tiếp tục ăn salad, Dương Tuyết đặt ly rượu xuống,'Sao vậy, không quen biết nữa rồi?"
Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhấp một ngụm nước trái cây, ánh mắt của Dương Tuyết không che dấu sự tức giận dành cho cô, đây là đang oán hận cô không đưa cô ta vào đại viện đây mà!
Mạt Mạt cảm thấy gần đây cô không đi xa lắm, toàn gặp phải những người mình không muốn gặp.
Dương Tuyết mặc một bộ váy màu đỏ, cơ thể day đà không ít, cũng rất thu hút ánh mắt người khác, đặc biệt là ngực Dương Tuyết, quả thực không nhỏ.
Dương Tuyết cười nhạo,"Tôi còn tưởng rằng vợ chồng cô ân ái thế nào cơ, thực sự không ngờ, cô cũng không chịu được cơ đon, ban nãy thân mật với tổng giám đốc Thẩm thật đó, cứ cúi đầu nói chuyện suốt thôi, cô nói xem, nếu như tôi nói ra bí mật của cô, cô có bị thân bại danh liệt không, vợ quân nhân ngoại tình, tin tức nóng hổi đó!"
Mạt Mạt nhìn Dương Tuyết đầy hứng thú,"Cô đang uy hiếp tôi?"
Móng tay Dương Tuyết chạm vào ly rượu,"Cô có thể cho là như vậy, tôi cho cô hai lựa chọn, thứ nhất, thân bại danh liệt, thứ hai, giúp bạn trai tôi dắt mối, ban nãy tôi đã tìm hiểu qua rồi, nhân tình của cô cũng có căn cơ lớn đó."
Mạt Mạt đặt dao dĩa xuống,"Mấy ngày không gặp, xé bỏ ngụy trang ngây thơ rồi? Còn có tiền đồ làm tình nhân nữa, tôi đúng là xem thường cô rồi." Khuôn mặt của Dương Tuyết vặn vẹo, ai muốn đi theo một người đàn ông đã có vợ chứ, còn trông giống y như heo nữa, Dương Tuyết không khống chế được, cắn răng,"Tôi có ngày hôm nay, là nhờ phúc của cô, nếu lúc đó cô đưa tôi vào đại viện, tôi nào có khổ mà rơi vào bước đường này chứ."
Mat Mat híp mắt,"Tôi cảm thấy đầu cô có lỗ, không đúng, là trí thông minh có vấn đề."
Dương Tuyết trợn trừng hai mắt,"Cô chửi tôi?"
Mat Mat phì cười,"Cũng không tồi, còn nghe ra được tôi chửi cô, cô có bệnh hả, tự mình đi đường mà cứ oán trách người khác, tôi lôi cô làm tình nhân của người khác chắc? Đừng làm gái rồi còn muốn bào chữa để có tiếng thơm, cô không thấy buồn nôn hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận