Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 958. Thật khéo 2

Chương 958. Thật khéo 2Chương 958. Thật khéo 2
Mạt Mạt giơ đồng hồ trên tay lên: "Không muộn, là tôi đến sớm, đi thôi, toà nhà bách hoá đã có rất nhiều người."
Vệ Nghiên kéo Mạt Mạt: "Đi."
Mạt Mạt vui vẻ, phụ nữ bẩm sinh đã thích dạo phố, Mạt Mạt chủ yếu đi xem chất liệu của quần áo, bây giờ đã có một ít vải lụa rồi.
Mạt Mạt mua không ít tơ lụa, trong đầu đã có suy nghĩ làm nhiều quần áo tơ lụa.
Vệ Nghiên không thích may quần áo, cô ấy chỉ thích cái đã làm xong rồi, bây giờ quần áo của toà nhà bách hoá đều là sản phẩm mới từ phương Nam chuyển đến, lưu lượng người giảm xuống đã được kéo lại.
Vệ Nghiên đi thử quần áo, Mạt Mạt giúp cô ấy cầm túi.
Khu trang phục nữ cũng có không ít người, người thử quần áo rất nhiều, Vệ Nghiên phải xếp hàng, Mạt Mạt tự di chuyển đến khu đồ nam.
Khu đồ nam ít người hơn một chút, Mạt Mạt thấy một chiếc áo sơ mi, liếc một chút đã chọn trúng, Trang Triều Dương mặc vào nhất định có tỉnh thần, nói số đo của Trang Triều Dương với ông anh bán hàng, bảo đồng chí gói lại cho.
Mạt Mạt trả tiền, cầm túi đi, hoàn toàn không chú ý tới Chu Tiếu đang ở đầu khác, Chu Tiếu nhìn thoáng qua áo sơ mi Mat Mat mua, lại nhìn chiếc áo trong tay mình, cô ta còn lâu mới cần phải bắt chước Liên Mạt Mạt.
Điều Chu Tiếu nghi ngờ là, vì sao Mạt Mạt lại mua hai chiếc? Cho Miêu Vân Kiến? Hình như Miêu Vân Kiến không mặc vừa.
Chu Tiếu loé lên một ý nghĩ, nghĩ đến một loại khả năng.
Lúc Mạt Mạt trở về, Vệ Nghiên thử quần áo đi ra: "Thế nào? Nhìn được không?"
Mạt Mạt nói: "Cái váy này rất xứng với cô, rất đẹp."
"Tôi cũng cảm thấy thế, vậy tôi phải mua nó rồi."
"Ừm"
Vệ Nghiên mua không ít váy, một chiếc Mạt Mạt cũng không mua, quần áo của cô tự cô may, cũng có lúc mẹ nuôi sẽ tặng, quần áo của nhà cô rất nhiều.
Mua quần áo xong rồi, hai người đi đến chỗ bán rượu và thuốc lá, Mạt Mạt đã có mục tiêu rõ ràng, rượu Mao Đài.
Mạt Mạt bận rộn nhiều việc, bận rộn không có thời gian dạo phố, tủ rượu trong nhà đã sắp xuống đáy rồi, cần phải bổ sung gấp.
Người mua rượu đã ít đi rất nhiều, hiện tại bên ngoài có bán rượu trắng, tòa nhà bách hoá cũng không còn là lựa chọn đầu tiên nữa.
Mạt Mạt mua sáu bình, bây giờ rượu đắt, trước kia 5 đồng một bình, bây giờ tăng lên 6 đồng. Mat Mat mua rượu đã đến buổi trưa, đi dạo phố tới trưa, hai người thắng lợi trở về, Mạt Mạt về đến nhà, bọn nhỏ không ở nhà, Vân Kiến đã dắt bọn nhỏ đi chơi rồi.
Mạt Mạt lại đi ra ngoài một chuyến, đặt hết rượu vào trong tủ, lúc này mới ăn chút mì sợi.
Buổi tối Mạt Mạt chuẩn bị làm sủi cảo, đã bốn giờ chiều rồi, có tiếng gõ cửa thùng thùng, Mạt Mạt cho là bọn nhỏ không mang chìa khoá, lau tay nói: "Tới đây"
Mạt Mạt mở cửa: "Cậu út, cậu về rồi à, sao không nói trước một tiếng?"
"Cậu đã nói từ lâu rồi."
Mạt Mạt giúp Miêu Niệm mang hành lý vào: "Cháu nói là đi xe sao không nói một tiếng để cháu đi đón cậu."
Miêu Niệm: "Cậu không đi tàu hoả về, cậu lấy xe của quân đồn vê."
Mạt Mạt không bất ngờ Miêu Niệm không cần chiến sĩ nhỏ dẫn đường, Miêu Niệm lấy giấy chứng nhận ra, chỉ cần làm đăng ký là xong.
Miêu Niệm quan sát phòng khách: "Nhà hiện tại không tệ nhỉ, đám Vân Kiến đâu?"
"Đi chơi rồi, hôm nay không phải là mùng 1 tháng 5 sao?”
Miêu Niệm nhìn thanh bột mì: "Cháu đang làm sủi cảo à, cậu giúp cháu bọc."
Ánh mắt Mạt Mạt hoài nghỉ: "Cậu út, cậu biết làm à”
Miêu Niệm ngại ngùng: "Mấy năm nay cậu học được rồi."
"Vậy thì tốt, chúng ta cùng nhau làm."
Bên này Mạt Mạt gói sủi cảo xong rồi, cuộc sống của Miêu Niệm rất đơn giản, Mạt Mạt cũng không hỏi, chủ yếu quan tâm sức khoẻ.
Miêu Niệm hỏi những chuyện mấy năm nay, Mạt Mạt nói người nhà họ Thẩm đến, Miêu Niệm cười: "Như này thì nhất định phải gặp một chút rồi."
Lại có người gõ cửa, Mạt Mạt vội vàng ra mở cửa: “Tới thật là khéo nhai”
Bạn cần đăng nhập để bình luận