Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1262. Bỏ nhà đi 2

Chương 1262. Bỏ nhà đi 2Chương 1262. Bỏ nhà đi 2
Hôm nay Mạt Mạt rảnh rỗi, vẫn luôn chơi với bọn nhỏ, mãi cho đến tám giờ tối, bọn nhỏ nên đi ngủ rồi, Mạt Mạt đang chuẩn bị lên lầu, chuông điện thoại vang lên.
Mạt Mạt cầm điện thoại lên: "Alo, Y Y, rất lâu rồi cậu không có gọi điện thoại đến đây."
Tiền Y Y bận rộn nhiều việc, Y Y cũng tốt nghiệp rồi, hiện tại là bác sĩ quân đội, Mạt Mạt đến thành phố Z gọi điện thoại một lần, Y Y đã đi báo danh rồi, nhận được điện thoại của Y Y, Mạt Mạt vô cùng vui vẻ.
Giọng nói của Y Y đầy vẻ nghẹn ngào: " Mạt Mạt, hai ngày nữa cậu đến trạm xe lửa nhìn xem có Đổng Tử Hằng và Đổng Tử Tâm hay không."
Mat Mạt: "Có chuyện gì vậy? Sao hai đứa sinh đôi lại tới bên này?"
Y Y lau nước mắt: "Đổng Hàng đánh hai thằng nhóc, hai thằng nhóc này tức không nhịn nổi, bỏ nhà đi rồi, chúng tớ đều đã tìm một ngày rồi, bây giờ mới nhận được điện thoại của cha tớ, nói là có người nhìn thấy hai đứa bé này đến nhà ga, căn cứ vào lời của người ở phòng chờ, lại nhìn số tàu, tớ đoán chắc hẳn là đến tìm các cậu rồi."
Trong đầu Mạt Mạt chỉ có mấy chữ, hai thằng gấu con, lúc này mới bao nhiêu tuổi chứ, 12 tuổi, bỏ nhà đi? Nhưng nghĩ đến tính cách của hai đứa sinh đôi, Mat Mạt trầm mặc, cũng là người không sợ trời không sợ đất, có thể làm được chuyện rời nhà bỏ đi cũng không bất ngờ.
Mạt Mạt an ủi: " Nếu như đến chỗ của tớ, thứ hai có thể tới rồi, tớ đi hỏi số tàu một chút, sau đó đi đón bọn nó, cậu cũng đừng quá lo lắng, bọn nhỏ không sao đâu."
Y Y nhịn không được, nghẹn ngào khóc: " Tớ sao có thể không lo lắng chứ, hai thằng nhóc thối này chưa từng ra khỏi Dương Thành, đi đến nơi xa như thế, lòng tớ cũng đi theo, Mạt Mạt, cậu nói xem, hai đứa nó sẽ không xuống tàu sớm chứ, chuyến tàu này có đi qua thủ đô."
Mạt Mạt nghĩ một chút: "Chắc là sẽ không, hai đứa sinh đôi biết chúng tớ không ở thủ đô, bọn nó sẽ không đi đến đó, chắc là đến thành phố Z rồi."
Y Y nghe Mạt Mạt nói, trong lòng được an ủi một chút, Mat Mat nghe thấy Đổng Hàng nói: "YY cho anh nói vài lời với Liên Mat Mạt."
Y Y rống lên: "Nói cái gì mà nói, con trai mất tích rồi, hiện tại em không muốn nhìn thấy anh, cách em xa một chút."
Mat Mạt nghe mà điếc tai, đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Y Y nổi giận với Đổng Hàng!
Bên này Mạt Mạt vừa định nói chuyện, nghe thấy tiếng Dương Diệp nói: "Con đi lên lầu tự kiểm điểm lại mình cho mẹ, cháu của mẹ ai, làm sao con lại ra tay được." Mat Mạt nghe xong, được rồi, me chông nàng dâu cùng một chiến tuyến, Đổng Hàng bây giờ phải chịu rồi.
Mạt Mạt không nghe thấy tiếng bước chân, đoán chừng Đổng Hàng không đi.
Y Y sụt sịt, nói với Mạt Mạt: "Hôm nay tớ đã tìm sắp điên rồi, hiện tại toàn thân đều mệt mỏi, Mạt Mạt, cậu nói xem, làm sao lại có người cha nhẫn tâm như vậy, mông hai đứa bé đều đã nở hoa rồi, còn giấu tớ, nếu như không phải vì thực sự không tìm thấy, mới thông báo cho tớ biết, tớ đi làm cũng không biết!"
Mạt Mạt không thể thêm dầu vào lửa, chỉ có thể an ủi cho Y Y: "Đổng Hàng cũng là sợ cậu đau lòng tức giận, anh ấy cũng chỉ là thương cậu."
Y Y đang nổi nóng, Mạt Mạt nói cái gì chỉ nghe đến Đổng Hàng trong lòng đã bốc hỏa, cũng không có nghe để vào trong lòng, hôm nay hai đứa con trai bỏ nhà đi ra ngoài, hiện tại cô ấy cũng hãi hùng khiếp vía, cô ấy không định tha cho Đổng Hàng.
Y Y biết rõ con trai mình đến thành phố Z, chỉ cần không xuống khỏi tàu hoả thì không có chuyện gì, trong lòng yên tâm hơn chút, lúc này mới nói đến trọng điểm: "Tớ xin nghỉ phép rồi, ngày mai đi tàu hoả đến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận