Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1004. Dòm Ngó 2

Chương 1004. Dòm Ngó 2Chương 1004. Dòm Ngó 2
Mat Mat đặt cuốn sách trong tay xuống,Hỏi mẹ?"
An An lật người ngồi xuống,"Dạ, hỏi về thay đổi mấy năm nay của mẹ."
Vẻ mặt của Mạt Mạt trở nên nghiêm túc, híp mắt,"Thím ấy hỏi những øì hả con?"
Mắt An An xoay tròn giống như một chú hồ ly nhỏ,"Thím ấy hỏi mẹ có chỗ nào kì quái không, ví dụ như bỗng nhiên thay đổi gì đó, con đều không nói gì, thím ấy thực sự coi con là trẻ con á, con chẳng phải trẻ con."
Tim Mạt Mạt đập mạnh, nghe ngóng tình hình cuộc sống của cô, do thám hành vi bất thường của cô? Nhất định không phải là chủ ý của chị Triệu, rất có khả năng chị Triệu bị người khác mua chuộc rồi.
Lúc lần đầu tiên cô phát hiện ra, có khả năng là mới tiếp xúc, vì thế chị Triệu mới vội vã như vậy, nhưng dần dần phát hiện ra chỉ là quan sát cô mà thôi nên tự nhiên hơn rất nhiều.
Nhưng chị Triệu đã sai rồi, chị ấy không nên coi An An là một đứa trẻ mà hỏi chuyện, tưởng rằng An An giống như những đứa trẻ cùng tuổi, chẳng biết cái gì, hoàn toàn không biết sự khác biệt của An An.
Mat Mạt nhìn con út, tim cũng đang đập điên cuồng, con trai út khác biệt, sinh ra đã có kí ức, có vận may siêu cấp, thời gian dài như vậy, Mạt Mạt phát hiện ta, những đồ cổ con trai chạm vào đêu là đồ thật, giống hệt như là hack vậy.
Lúc Hướng Húc Đông sắp mất còn kéo Trang Triều Dương nói không yên tâm An An, nói với anh nhất định không thể để người khác phát hiện ra bí mật của An An, phát hiện ra rồi sẽ có người nảy sinh ý xấu.
Hướng Húc Đông vì để không để An An bị phát hiện, mỗi lần đều sẽ mua vài món đồ giả.
Nhưng sau khi Hướng Húc Đông mất, không có ai theo sát An An nữa, Mạt Mạt luôn không cho An An đi tới phố đồ cổ, An An có thông minh hơn đi chăng nữa nhưng vẫn còn quá nhỏ.
Mạt Mạt cảm thấy may mắn, cũng may người chị Triệu quan sát không phải là An An, nếu như người có ý chỉ cần cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện ra sự khác biệt của An An.
Mạt Mạt sau đó nghĩ đến bản thân mình, sự kỳ quái của cô, Mạt Mạt không hề có, kể từ khi cô trọng sinh, cô luôn nói với bản thân mình, cô là người của thời đại này, cô chính là Liên Mạt Mạt, vẫn luôn hòa nhập vào cuộc sống, không có hành động kì quái.
Việc thêu thùa cô yêu thích nhất cũng là học từ bà nội Khâu, may sườn xám cũng là kế thừa văn hóa, những thứ khác Mạt Mạt chưa từng làm.
Mạt Mạt cũng biết làm chăn ga giường, từ trước đến giờ không hề làm những thứ ở kiếp trước, cô chỉ chọn vải bông lúc chọn vải thôi.
Về mặt ăn uống, Mạt Mạt đến nhà mới còn chưa nấu ăn lần nào.
Đồ dùng trong nhà đều thuộc thời đại này, cũng bởi vì cô bận rộn nên tất cả đồ đạc đều mua bên ngoài, trang trí nhà cửa do Trang Triêu Dương trang trí, trang trí theo phong cách giả cổ hiện giờ.
Mạt Mạt cũng không có những lời dự đoán vượt thời đại, không có chỗ nào đặc biệt kì lạ.
Trong lòng Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, sự cẩn thận thận trọng của cô, cũng may cô từ trước đến giờ cô đều sống một cách nghiêm túc.
Mạt Mạt cảm thán, nhà họ Thẩm có thể kế thừa nhiều năm như vậy nhất định sẽ bị nhòm ngó nhiều rồi, sự khiêm tốn và thận trọng của họ chính là tấm bùa bảo toàn mạng sống.
Hiện giờ Mạt Mạt cũng như vậy, sự khiêm tốn và thận trọng của cô, khiến cho cô không có bất cứ hành vi kỳ lạ nào, đặc biệt là có sự tồn tại của Hướng Hoa tìm cái chết, Mạt Mạt lại càng thêm cẩn thận khiêm tốt hòa nhập vào thời đại này.
Mạt Mạt nghĩ tới Hướng Hoa, híp mắt lại, cô có thể thu hút sự chú ý của người khác, chính là vì kiếp trước, cô không tồn tại trong cuộc sống của Trang Triêu Dương, Hướng Hoa không quen biết cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận