Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 679. Ngu ngốc 1

Chương 679. Ngu ngốc 1Chương 679. Ngu ngốc 1
Khởi Hàng đang nói đến chỗ kích thích, không ý thức được đã nói quá rồi, miệng không dừng lại được: "Thanh Nghĩa học trồng mộc nhĩ xong, những năm nay mộc nhĩ chúng cháu ăn đều là cậu ấy trồng thí nghiệm, không chỉ là trông mộc nhĩ, còn ghi lại sản lượng hạt thông và hạt dẻ, cùng với môi trường sinh trưởng, cậu ấy nói, những thứ này ở phương Bắc không đáng tiền nhưng ở phương Nam là thứ quý hiếm..."
Mạt Mạt nghe Khởi Hàng nói chậm rãi, ở niên đại này, cái gì cũng khan hiếm, khắp nơi đều tràn ngập cơ hội, trong đầu lại nhoáng một cái, suy nghĩ như rễ mọc trong đầu muốn phá đất mà lên.
Buổi chiều Mạt Mạt dẫn An An và Tùng Nhân đi thăm Y Y, Y Y nhận bánh ngọt, Tùng Nhân và cặp sinh đôi đi ra ngoài ném tuyết, An An ngồi ngoan ngoãn bên cạnh Mạt Mạt.
YY đeo cho con gái đồ che cổ, con bé ồ một tiếng, đẩy cửa rồi ra ngoài tìm anh trai, Y Y thở dài: "Cô nhìn xem nhà tôi có nơi nào có hình dáng của con gái cơ chứ, đội mũ cũng là của thằng nhóc, con bé này sao lớn lên lại giống Đổng Hàng thế chứ."
Mat Mat cười khẽ một tiếng, con gái nhà Y Y lớn lên giống Đổng Hàng vô cùng, lúc trước Tùng Nhân còn tụt quần con bé, Đổng Hàng tức giận đến độ cứ ầm ïT bắt phải chịu trách nhiệm, doạ cho Tùng Nhân sợ hãi rất lâu cũng không dám đến nhà Y Y, rất sợ sau này phải ở cùng với một đứa giả trai.
Y Y sờ lên bàn nhỏ của An An, tay nhỏ mềm mại: "Đây mới là con gái này."
An An rất kiên định với giới tính của mình, thằng bé rút bàn tay nhỏ của mình lại: "Dì ơi, An An là bé trai, là một người đàn ông nghiêm chỉnh."
Mạt Mạt: "...."
Y Y cười phụt ra: "Ha ha, An An, cháu nghe ai nói những lời này?”
An An liếc mắt: "Tiểu Hân, cháu nghe Tiểu Hân nói."
Bây giờ Y Y không cười nữa, đây là con gái cô ấy, Y Y ôm ngực: "Nhất định là cặp sinh đôi dạy, Tiểu Hân nhà tôi sau này làm sao mà lấy được chồng đây."
Mạt Mạt: "Cậu cũng đừng buồn, chờ đứa nhỏ khai thông là được, có đứa khi còn bé giống cha, trưởng thành ngược lại giống mẹ."
"Cậu đừng an ủi tôi nữa, cho dù Tiểu Hân có khai thông, khuôn mặt xương cốt cũng sẽ không thay đổi, trưởng thành rồi cũng xinh đẹp, Mạt Mạt, hay là hai nhà mình đính hôn đi, cậu xem Tiểu Hân dính lấy Tùng Nhân như thế, hai đứa cũng coi như là thanh mai trúc mã, cũng coi như là một nhân duyên tốt."
Mat Mạt: "..."
Nếu như cô dám đồng ý thông gia từ bé, Trang Triều Dương sẽ mang Tùng Nhân nhảy lầu, cảnh tượng kia thật sự không dám nghĩ.
Trang Triều Dương đã nói, anh sẽ không làm thông gia với Đổng Hàng, kiếp sau cũng khó có khả năng.
Tiền Y Y cũng nói chỉ là đùa, thấy Mạt Mạt không tiếp lời, cũng không nhắc lại nữa, Mạt Mạt đợi đến khi Dương Diệp trở về, lại nói chuyện một lát, rồi Mạt Mạt dẫn mấy đứa nhỏ về nhà.
Lúc về đến nhà, Hướng Húc Đông đang đợi ở cửa, ông ta tính toán thời gian này đến thăm An An, An An ngạc nhiên chạy lên lầu: "Ông nội Hướng, ông đến rồi, cháu còn muốn đợi cậu Vân Kiến trở về rồi dẫn cháu đến thăm ông, ông nội Hướng, những ngày An An đi, ông có ăn cơm thật ngon không?"
Hướng Húc Đông kéo bàn tay nhỏ của An An, khom người, chăm chú nghe, cười ha ha với An An.
Mạt Mạt mở cửa, An An kéo tay Hướng Húc Đông đi vào, buông tay ra, về phòng lấy con rối nhỏ mua được ở thủ đô ra: "Ông nội Hướng, đây quà cháu cho ông, An An dùng tiền lì xì để mua, ông nhìn xem có giống An An không? Sau này nếu An An đi ra ngoài, ông nội Hướng cầm con rối, con rối cũng là An An, nó sẽ ở cùng với ông nội Hướng."
Tay Hướng Húc Đông run rẩy nhận lấy con rối, xoa đầu An An: "An An thật ngoan."
Hướng Húc Đông nói chuyện phiếm với An An một lúc, nghe An An kể những điều mắt thấy tai nghe, ông ta không hề có cảm giác phiền phức một chút nào, An An không nói nữa, ông ta còn có chút buồn, thời gian không còn sớm nữa, Hướng Húc Đông cầm con rối rồi rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận