Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 765. Lợi nhuận 1

Chương 765. Lợi nhuận 1Chương 765. Lợi nhuận 1
Tôn Nhuy xách theo quà đến, trong tay lại là đồ hộp và bánh bích quy, nhìn thấy Mạt Mạt thì cười: "Em tới chúc Tết."
Bây giờ đã qua ngày thứ 7 rồi, đến chúc Tết lúc này có hơi muộn nhỉ.
Tôn Nhuy muốn đi theo Mạt Mạt vào nhà, cô quay đầu lại: "Có việc gì thì nói thẳng."
Tôn Nhuy nghẹn lại, anh cả bảo cô ta đến chúc Tết, cô ta không muốn đối mặt với Liên Mạt Mạt, cho nên mới kéo dài tới bây giờ, cô ta ghét nhất là gặp Liên Mạt Mạt, cô chẹn họng người khác cũng lợi hại như Trang Triều Lộ vậy.
Tôn Nhuy xách theo quà: "Chúng ta cho đến cùng cũng là thân thích, sau này chắc là sẽ thường lui tới."
Mạt Mạt: "Cô không phát sốt đấy chứ?"
Sắc mặt Tôn Nhuy thay đổi, cô ta cũng biết nói như vậy sẽ bị cho là có bệnh, nhưng anh cả đã dặn dò, Tôn Nhuy nhịn, tiếp tục nói: "Bây giờ thời đại khác biệt rồi, xã hội đều đang tiến bộ, thân thích càng nên đoàn kết lại, như vậy mới có thể khiến cho cả hai cùng có lợi, không phải sao?"
Mạt Mạt khẳng định nói: "Lời này là Tôn Hoa nói à?”
Tôn Nhuy hào phòng thừa nhận: "Phải, là anh em nói, anh ấy nói, sự phát triển của tương lai dựa vào quan hệ nhân mạch, đây là một kiểu hỗ trợ lẫn nhau, em biết mọi người không chào đón chúng em, nhưng vì lợi ích ở trước mắt, chúng ta có thể bỏ khúc mắc xuống, chị tốt, chúng em cũng tốt, không phải sao?"
Ánh mắt Mạt Mạt sắc bén: "Vì lợi ích trước mắt mà vứt bỏ tôn nghiêm thì chỉ có mấy người mới có thể làm được, chúng tôi thì không, không cùng lý tưởng thì không thể đàm đạo được, chúng ta không có chuyện gì để nói cả, về sau cô không cần tới nữa."
Mạt Mạt nói xong đóng cửa lại, trong lòng cười lạnh Tôn Nhuy, cô còn tưởng rằng Tôn Hoa thay đổi thì lợi hại thế nào, hoá ra bản tính vẫn như cũ.
Tôn Nhuy bĩu môi, không đến thì không đến, cho là cô ta muốn đến đấy à, cô ta còn lâu mới nguyện ý đến.
Cũng không biết anh cả bị sao nữa, bảo cô lôi kéo quan hệ, còn phải bảo trì tốt quan hệ với nhà họ Phạm, nói một đống thứ cô ta không hiểu.
Tôn Nhuy tới một lần, rốt cuộc cũng không xuất hiện nữa, Tôn Hoa không vào được đại viện, chuyện kết thân chỉ có thể dựa vào Tôn Nhuy, đáng tiếc, Tôn Nhuy cũng chẳng hề để tâm làm.
Bên này Mạt Mạt thu dọn xong xuôi, cả nhà ngồi tàu hoả đến phương Nam.
Mạt Mạt muốn đến thành phố E, ở vùng duyên hải, lớn nhất phía Nam, lần trước Trang Triều Lộ đến chính là chỗ này.
Tàu hoả buồn tẻ nhàm chán, mãi cho đến khi thấy màu xanh lá ngoài cửa sổ, bọn nhỏ mới vui vẻ lên. JU niên đại này có rất nhiều cây cối, vùng núi hoang vu còn chưa bị khai hoang, khắp nơi đều là màu xanh, dãy núi trùng điệp, rất hùng vĩ.
Cả đường đi, Mạt Mạt đều chụp ảnh.
Lúc tàu hoả dừng lại, Mạt Mạt cũng sẽ xuống dưới đi lại, chụp vài bức ảnh, những hình này đều là tư liệu quý giá trong tương lai.
Tàu hoả băng qua sông, rõ ràng cảm giác được, sự phồn hoa không ít, nhất là nhà ga, Mạt Mạt nhìn xuyên qua cửa sổ, còn có thể nhìn thấy ngoài cửa sổ có người buôn bán nhỏ lẻ.
Lúc này đã có người đi tiên phong dẫn đầu, đến sáu tháng cuối năm, càng ngày sẽ càng có nhiều người buôn bán, cuộc sống phong phú.
Tàu hoả tiến vào phương Nam, nhiệt độ trên tàu tăng lên, cả nhà lại đổi sang quần áo mùa hè.
Ngồi một ngày hai đêm, sáng sớm hôm sau đã đến thành phố E, ở cửa nhà ga, đã có người bắt đầu bán điểm tâm rồi.
Điểm tâm rất đơn giản, chỉ có bánh bao và bánh bột ngô, lần đầu bọn nhỏ nhìn thấy mua bán quang minh chính đại ở khoảng cách gần như vậy thì chạy tới.
Mạt Mạt mua bánh bao, nhìn thoáng qua cái giỏ mà người đàn ông mang theo, bánh bao bên trong đã không còn bao nhiêu.
Ở thời đại này, hộ đơn lẻ ra đời và phát triển, nhưng cũng chỉ là khiến cho người khác xem thường, bởi vì hộ đơn le là đại biểu cho thanh niên đang chờ việc làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận