Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1458. Phá dỡ 2

Chương 1458. Phá dỡ 2Chương 1458. Phá dỡ 2
Mạt Mạt cảm thấy, mấy năm này cha giúp đỡ Thanh Nghĩa, đã trở thành một thương nhân hoàn toàn rồi.
Thanh Nghĩa thấy anh trai và chị gái đều không có ý kiến, đồng ý với ý kiến của cha.
Hiện tại nhắc đến nhà ở thương mại, Mạt Mạt nghĩ đến căn nhà Trang Triêu Dương giấu đồ cổ, còn có viện tử của bọn họ ở Dương Thành, cũng không vội mà trở vê, những thứ này đều phải xử lý.
Thanh Bách có rất nhiều việc phải làm, đi trước, sau đó là Thanh Nhân, bên chỗ Thanh Nhân phải huấn luyện, cuối cùng là Thanh Nghĩa, hiện tại Thanh Nghĩa chính là một con quay, không có thời giờ nhàn rỗi.
Thanh Nghĩa đi rồi, kéo cả cha đi, muốn cho cha bận việc lu bù lên để xoa dịu bi thương.
Trang Triều Dương thì muốn đi, nhưng phải giải quyết chuyện đồ cổ, đây chính là căn cơ của nhà họ Trang, nếu như căn cơ có sai lầm, ông ngoại sẽ từ dưới đất chui lên đuổi giết anh.
Mat Mat và Trang Triều Dương tránh người mà đi, ngay cả bọn nhỏ cũng không dẫn theo.
Chỗ Trang Triều Dương giấu đồ cổ rất không đáng chú ý, nhưng dù có không đáng chú ý, cũng sẽ có ngày bị phá dỡ, chờ đào được tầng hầm thì sẽ phiền phức. Manh đất ở cho này đã không còn may hộ gia đình nữa, xem dáng vẻ là sắp bị phá dỡ rồi, Trang Triều Dương xe nhẹ đường quen chạy đến, bọc kín đồ cổ lại, cũng không nhờ người khác, Thanh Nghĩa đã chạy một đoạn đường dài, mượn một chiếc xe, sắp xếp hết đồ cổ lên, chờ lúc bọn họ đi thì lái xe trở về.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương bận rộn hai ngày, mới chuẩn bị xong, Mạt Mạt nhìn một xe đồ cổ, trái tim đã chịu không nổi, lúc trở về bước đi đều như gió tung bay.
Điều may mắn duy nhất chính là không có một loại nào là bảo vật quốc gia, bảo vật quốc gia thì vẫn phải dâng hiến sớm mới tốt.
Mat Mat nói ra chuyện may mắn, Trang Triều Dương nói: "Châm ngôn của nhà họ Trang cũng có quy tắc của mình, không nhận bảo vật quốc gia, cho nên những thứ này nhìn thì quý giá, thật ra so sánh theo như rất nhiêu thứ khác thì không bằng."
Mạt Mạt cảm thấy: "Nhà họ Trang thật thông minh, mang ngọc thì mắc tội, những loại kỳ trân dị bảo quá quý giá thì nhà họ Trang đã bị diệt vong từ lâu rồi, Triều Dương, những thứ đồ cổ này vận chuyển đến thủ đô rồi làm thế nào?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trang Triều Dương: "Đưa đến thủ đô trước hết cứ để cho chị trông coi, chờ anh thật sự được gọi quay vê, anh sẽ làm một cái kho ở trong nội viện của chúng ta, niêm phong hết lại." Mat Mat cảm thấy ý kien của Trang Trieu Dương đáng tin: "Được, nghe anh."
Trang Triều Dương vui vẻ: "Nhà ở Dương Thành thì sao? Định xử lý như thế nào?"
Mạt Mạt: "Em hỏi anh, nhà của chúng ta là nhóm thứ hai dỡ bỏ, chờ nhóm đầu tiên xây xong thì sẽ đến nhà chúng ta, mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng cũng có tin tức đi ra rồi, đòi tiền hoặc là đòi nhà."
Trang Triều Dương hỏi ý kiến của vợ: "Ý kiến của em thì sao? Đòi tiền hay là đòi nhà?"
Mạt Mạt: "Khu vực nhà chúng ta cũng không tệ lắm, cũng có mặt mũi, nếu như chia nhà có thể chia được thành một căn ba phòng và một căn hai phòng, em nghĩ chúng ta sẽ không vê Dương Thành nữa, quá nhiều nhà cửa còn phải tốn thời gian quản lý, đòi tiền thì lại không thích hợp, ý kiến của em là, đổi thành nhà, bán cho người cần nhà, chiến hữu chuyên nghiệp của anh không ít, ngươi có thể hỏi một chút."
Trang Triều Dương hôn lên mặt vợ, biết vợ đang trợ giúp chiến hữu của anh, hiện tại nhà cửa rất quý hiếm.
Mạt Mạt nói: "Ngày mai chúng ta đi rồi, viện tử trước hết cứ giao cho Thanh Nghĩa xử lý, đợi chia nhà, nếu ai muốn, anh bảo người ta đến tìm Thanh Nghĩa, anh thấy thế nào?"
Trang Triều Dương vui tươi hớn hở: "Đương nhiên là được."
Mạt Mạt cũng sắp rời đi, Miêu Tình đã quen rồi, lần này không đi theo Mạt Mạt trở về thủ đô, bà muốn Ở lại với chông, giúp đỡ Mộng Nhiễm trông con.
Mạt Mạt mang theo nỗi buồn, về tới thủ đô, giao đồ cổ cho Trang Triều Lộ, bởi vì thời gian cấp bách, Mạt Mạt chỉ đi đến nhà họ Thẩm một lần, vội vã trở về thành phố Z.
Trang Triều Dương nhất thời sẽ không có ngày nghỉ, Mạt Mạt cũng trở về đi làm, vừa trở về, đã được Thẩm Triết ném cho tin tức bùng nổ choáng váng về cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận