Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 733. Giúp Đỡ 1

Chương 733. Giúp Đỡ 1Chương 733. Giúp Đỡ 1
Bàng Linh vội cúi đầu, sau đó cười nói: "Hóa ra là cũng tên là Linh al”
Mat Mat quan tâm Bàng Linh,"Cô không sao chứ!"
"Không sao, ban nãy đau đầu một chút, giờ không sao rồi."
Bàng Linh cũng không hỏi Tôn Nhụy nữa, nói chuyện một lúc thì Mạt Mạt tiễn Bàng Linh đi về, hai người vẫn chưa đi đến cổng đại viện, Hạ Ngôn và Tôn Nhụy đi tới, Hạ Ngôn nhìn thấy Bàng Linh thì ngây ra.
Tôn Nhụy lo lắng, người ta thường nói giữa mẹ con với nhau có cảm ứng, Hạ Ngôn có nhận ra con gái của mình không?
Bàng Linh nhìn thấy Tôn Nhụy, bước dài về phía trước, tim Tôn Nhụy vọt lên tới tận họng, Bàng Linh dừng trước mặt Tôn Nhụy,'Sao cô cứ đi theo tôi? Có mục đích gì?"
Tôn Nhụy có thể nghe thấy tiếng tim đập của bản thân, trán đổ mồ hôi đầm đìa,"Chuyện đó, tôi, tôi muốn làm bạn với cô, đúng, làm bạn."
Bàng Linh thấy ánh mắt trốn tránh của Tôn Nhụy, vừa nghe là biến nói dối, vẻ mặt nghiêm túc,"Đồng chí, tôi là công an, sau này đừng theo dõi tôi nữa."
Tôn Nhụy vội vàng gật đầu,"Vâng, vâng, sau này sẽ không nữa."
Phạm Đông đuổi theo từ phía sau Hạ Ngôn, Bàng Linh gật đầu, xoay người rời đi.
Lúc này Hạ Ngôn mới bừng tỉnh,'Giống, giống quá."
Phạm Đông ngây ra"Me, mẹ nói cái gì giống?"
Hạ Ngôn chỉ Bàng Linh,"Đúng thật là giống ông ngoại mất sớm của con, đặc biệt là nửa trên của khuôn mặt."
Lưng Tôn Nhụy toát mồ hôi, lông tơ dựng hết cả lên "Mẹ, người giống người nhiều lắm, chúng ta nhanh về nhà đi."
Hạ Ngôn vẫn ngoái đầu lại nhìn, mãi cho đến khi bị Tôn Nhụy kéo đi, Phạm Đông híp mắt, Tôn Nhụy không dám nhìn thẳng vào Phạm Đông, liên tục cúi đầu.
Phạm Đông cuối cùng hiểu ra, Tôn Nhụy có phản ứng mạnh như vậy, bởi vì cô gái kia giống Phạm Linh? Xem ra phải điều tra hẳn hoi rồi.
Lúc Mạt Mạt về nhà, Phạm Đông ngăn Mạt Mạt lại,"Tôi có chút chuyện muốn hỏi cô."
Mạt Mạt biết, phải đến thì sớm muộn cũng đến, Bàng Linh và Khởi Hành thành đôi, sau này sống trong đại viện, sớm tối gặp nhau, nhà họ phạm đều tỉnh tường, sớm muộn cũng phát hiện ra vấn đề.
Đáng tiếc Mạt Mạt không muốn nói, năm đó nhà họ Phạm cho rằng Phạm Linh chết rồi, căn bản không hề muốn tìm, cô sẽ không giúp đỡ.
Mạt Mạt lạnh nhạt nhìn Phạm Đông, vượt qua Phạm Đông đi lên lầu. Phạm Đông hip mặt, không nói chỉ có hai khả năng, thứ nhất là không muốn nói chuyện với anh ta, thứ hai là biết vì vậy không muốn nói.
Phạm Đông nghiêng về khả năng thứ nhất hơn.
Phạm Đông là người có năng lực, chẳng đến mấy ngày đã biết tất cả những điều cần biết, tuy không tìm thấy ảnh chụp của ông nội, nhưng anh ta đưa các cậu đến đồn công an, trong lòng đã hòm hòm rồi.
Phạm Đông vui vẻ, chẳng ngờ em gái ruột lại có vận may đến vậy, con gái nuôi của nhà họ Bàng, còn thành đôi với Tô Khởi Hành, đứa em gái này nhất định phải nhận về.
Chỗ Mạt Mạt, giúp Thanh Nghĩa tìm nhà cũng có tin tức rồi, Mạt Mạt đem các con đi xem, vừa xem đã hài lòng.
Nhà kiểu tứ hợp viện, chủ nhà muốn trợ cấp gia đình, cho thuê một nửa nhà trống, trong sân có giếng, môi trường không tồi.
Mạt Mạt xem nhà, nhà cũng khá là lớn, sạch sẽ, tiền thuê nhà một tháng chỉ có mười đồng, bao luôn điện nước, Mạt Mạt trả luôn nửa năm tiền thuê, kí hợp đồng, đến đồn cảnh sát đóng dấu thì hợp đồng bắt đầu có hiệu lực.
Mạt Mạt đi qua bưu điện, gọi điện thoại về,"Cách trường đại học rất gần, đi bộ hai mươi phút, xung quanh có tiệm thực phẩm phụ, điều kiện rất được."
Thanh Nghĩa nói cảm ơn,'Cảm ơn chị, tụi em tháng chín tới đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận