Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1275. Sợ hãi 1

Chương 1275. Sợ hãi 1Chương 1275. Sợ hãi 1
Mat Mạt không chuẩn bị tăng ca ở công ty, quay lại văn phòng lấy tư liệu, chuẩn bị trở về nhà soạn thảo hợp đồng, chờ đến ngày mai đàm phán xong, điền thẳng thông tin của nhà máy lên trên là được.
Mat Mat về đến nhà, Tùng Nhân cũng vừa trở về, Mạt Mạt không cần quan tâm Thất Cân và An An, làm cơm tối đơn giản.
Tùng Nhân thu dọn đồ đạc của mình xong, thần bí vô cùng: "Mẹ, con nói cho mẹ biết, con nhìn thấy mấy tên lưu manh tép riu đánh nhau với bọn con ở nhà ga rồi."
Mạt Mạt quay đầu quan sát Tùng Nhân, quần áo vẫn là đồ mặc buổi sáng, không có chỗ bẩn cũng không có chỗ hỏng, không đánh nhau là tốt, Mạt Mạt bình tĩnh tiếp tục làm cơm tối: "Sau đó thì sao?"
Tùng Nhân: "Mẹ, con nói cho mẹ biết, bọn họ muốn đến lăn lộn, nhưng lúc này mới được mấy ngày, rất thảm, ngay cả cơm cũng không kịp ăn, sưng mặt sưng mũi."
Mạt Mạt khuấy nồi canh, trong khoảng thời gian này cô cũng nhìn thấy không ít kẻ đầu đường xó chợ, có người có thể là có cỗ tử khi hảo hán bốc đồng, cũng có người là muốn kiếm miếng cơm ăn, đừng nhìn hiện tại phát triển, nhưng phần lớn người cuộc sống vẫn là rất khó khăn.
Đương nhiên cũng có một bộ phận người muốn mượn sự phát triển để đục nước béo cò, nhưng cũng chỉ là một phần nhỏ, thật sự làm điêu ác không có nhiều, phần lớn người vẫn có giới hạn của mình.
Mạt Mạt nghe Tùng Nhân kể chuyện mấy ngày nay gặp gỡ mấy tên côn đồ, cười khẽ: "Bọn họ còn nói với con những điêu này? Mẹ nghĩ đám các con vừa thấy mặt là phải đánh nhau chứi"
Tùng Nhân xua tay: "Làm gì có nhiều tranh cãi để đánh nhau như vậy, vừa tới bên này cho là mình ghê gớm, mấy ngày này nhuệ khí trên người cũng mất rồi, Ủ rũ vô cùng, trong túi không có tiền để quay về nhà, nhà bọn họ đều không giàu có, vừa đi vừa về lộ phí không ít, đang dự định làm lao động rồi."
Mạt Mạt: " Bọn họ không đi cướp? Không đi lừa gạt à? Mẹ còn nhớ rõ, bọn họ đã lừa hai đứa sinh đôi, cãi lại rồi còn đe dọa mẹ nữa."
Tùng Nhân: "Bọn họ vẫn có giới hạn đạo đức cuối cùng, không cướp của người khác, nếu như đi cướp rồi thì cũng không trở nên đói bụng mấy ngày như vậy, vê phần lừa gạt, có một phần cũng là do hai đứa sinh đôi ngốc, chủ động cho bọn họ, đe dọa thì từng có, cũng đã bị dạy dỗ rồi, hiện tại bảo bọn họ đe dọa, bọn họ cũng không dám.”
Mạt Mạt thở dài, những người này thật ra đều là trẻ nhỏ, lớn nhất vẫn chưa tới hai mươi tuổi: " Con nói với mẹ nhiều như vậy, con mời bọn họ ăn cơm hả?"
Tùng Nhân: "Con và Dương Lâm mời bọn họ ăn cơm, Dương Lâm nói, con và cậu ấy sắp đi học rồi, đang nghĩ bảo người khác giúp bán nước đá, mấy người này là đưa tới cửa."
Tùng Nhân ngừng một lát, tiếp tục nói: "Dương Lâm nói, mấy tên này không khôn ngoan, dùng thì yên tâm.”
Mat Mạt:”"....”
Cô còn đang nghĩ, có phải hai thằng nhóc này muốn giúp mấy thiếu niên bất lương này quay lại con đường đúng đắn hay, thì ra là chờ bọn họ ở chỗ này, nhưng đây cũng là trợ giúp bọn họ quay lại con đường đúng đắn rồi.
Mat Mat đổ canh ra: "Chuyện của các con, tự các con quyết định, được rồi, cơm chín rồi ăn cơm thôi, sau khi ăn xong con dọn dẹp nhé, mẹ phải tăng ca rồi."
Tùng Nhân bưng canh: "Vâng."
Ăn cơm xong, Mạt Mạt lên lầu, Tùng Nhân thu dọn nhà, có Tùng Nhân chăm sóc đám em trai, Mạt Mạt vô cùng yên tâm.
Lần đầu tiên Mạt Mạt làm hợp đồng thu mua, vẫn còn có chút ngượng tay, dùng không ít thời gian mới làm xong, lại sửa một lần nữa đã mười giờ tối rồi.
Mạt Mạt chỉnh lý xong hợp đồng, mới rửa mặt đi ngủ.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt vừa tới công ty, Thẩm Triết đang chờ ở sảnh lớn: "Đi thôi, đi thẳng đến đó ký hợp đồng."
Mat Mat quay lại xe: " Nhanh như vậy đã đàm phán xong?"
Thẩm Triết đưa tài liệu cầm tới từ nhà máy và giá cả đã đàm phán xong cho Mạt Mạt: "Tối qua anh và Ngụy Vĩ cùng đi nói chuyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận