Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 262.Nam 68 2

Chuong 262.Nam 68 2Chuong 262.Nam 68 2
Đương nhiên còn có Trang Triều Dương, Trang Triều Dương sức mạnh dồi dào, có nhiều tiền tiết kiệm hơn cô, bởi vì tiền lương cao hơn cô, hơn nữa diễn tập vào năm 67 đã được vinh danh và tăng lương, hiện tại mỗi tháng có năm mươi đồng lẻ năm hào.
Hai năm gần đây, trừ lúc ăn cơm, Trang Triều Dương cơ bản không tiêu tiền, tiết kiệm chín trăm sáu mươi đồng, cộng thêm tám trăm vốn có, một ngàn bảy trăm sáu, ít hơn Mạt Mạt mấy trăm.
Sau khi xắn xong đậu que thì thấy cặp song sinh vội vã chạy về, trong hai năm, bởi vì Mạt Mạt trồng khoai lang, khoai tây và các thực phẩm khác phòng khi đói ở nhà Trang Triều Dương, cặp song sinh không bao giờ bị đói, hơn nữa bởi vì cô thường xuyên lén bỏ đồ ngon vào, trong cơ thể cũng không có thiếu chất béo, hai tên nhóc này đã cao hơn rất nhiều, đã cao 1m85 rồi.
Từ đằng xa không nhìn thấy gương mặt non nớt của cặp song sinh, không khác gì hai tên nhóc trưởng thành.
Thanh Nghĩa nhìn thấy đậu que, liếm môi một cái,"Chị, em đang muốn ăn đậu que thì chị đã mua rồi."
Mạt Mạt,".. Có món gì mà em không muốn ăn sao?”
Thanh Nghĩa,"Ha ha, thật đúng là không có." Mat Mat tức giận nhìn cặp song sinh"Hai em không thành thật ở trong nhà, lại đi nơi nào gây chuyện hả?"
Ánh mắt cặp song sinh có chút trốn tránh, Mạt Mạt giận không có chỗ phát tiết,'Lại đi đánh nhau, hai em sẽ trở thành hai tên manh lưu đấy."
Thanh Nghĩa không chịu,/“Chị, tụi em đi làm chuyện đứng đắn, sao chị có thể nói tụi em như vậy?"
Mạt Mạt vặn lỗ tai Thanh Nghĩa"Làm chuyện đứng đắn? Em nói chuyện đứng đắn chính là đoạt địa bàn hả? Hai người các em đều muốn thành bá chủ một vùng này rồi, em nói cho chị, chị vừa đi ra ngoài, ai cũng biết chị là chị các em, ai gặp chị đều nói nên quản giáo các em đi."
Thanh Nghĩa cắn răng,"Chị, có chuyện thì từ từ nói, đau quá đi, thật đau chết mất."
"Đau như thế mới đáng, cho em nhớ thật lâu."
Thanh Nghĩa cầu cứu chị dâu,"Chị dâu, mau cứu em"
Triệu Tuệ lắc đầu,"Chị không nói lại chị em đâu, tìm chị cũng vô dụng thôi."
Thanh Nghĩa khóc đầy mặt,'Không công bằng, chị, vì sao chị chỉ véo em, còn anh hai nữa mài!"
Mạt Mạt vừa quay đầu lại thì thấy Thanh Nhân đã sớm chạy, Thanh Nghĩa,'..."
Triệu Tuệ xì cười vui vẻ, cảnh tượng như vậy diễn ra mỗi ngày, giống như đang xem phim, vô cùng thú vị.
Mat Mạt buông Thanh Nghĩa ra, ra lệnh,"Em đi ra ngoài vớt một con cá trong vạc ra đây, tối nay hầm cá."
"Tuân lệnh."
Nói đến cá, may mắn mà có có Vương Đại Hà, hai con cá nhà Mạt Mạt từ năm 66 chỉ nuôi trong một cái vạc, giờ đã phát triển thành bốn cái vạc, cá trong vạc không chỉ do sinh nở, còn có con bắt được lúc băng tan trên sông, không gian Mạt Mạt cũng cất rất nhiều cá.
Hiện tại nhà các cô ăn cá thì trực tiếp vớt từ trong vạc là được, nhưng sẽ khống chế số lượng để cho việc sinh nở.
Thanh Nghĩa bắt một con cá trắm cỏ, bắt được lúc băng tan trên sông, có ba cân nửa lạng, Mạt Mạt định làm canh chua cá, làm món khai vị rất ngon.
Triệu Tuệ thấy làm nhiều hơn một món so với trước đây, vịn eo,'Mạt Mạt, hôm nay cha trở về sao?"
"Đúng vậy!"
Triệu Tuệ vỗ mạnh đầu,'Xem trí nhớ của tớ này, không phải là hôm nay sao?"
Mạt Mạt cười khẽ,"Hay nói mang thai một lần ngớ ngẩn ba năm, chuyện bình thường mà."
Triệu Tuệ chớp mắt,"Có câu này nữa?"
"Đúng vậy!"
Mạt Mạt lấy dưa chua, cắt để dự phòng, cặp song sinh xô đẩy đi vào nhà bếp, Mat Mat ghét bỏ vướng bận,"Dáng vóc hai đứa to cao như thế, thực sự quá vướng tay vướng chân, còn không có chỗ cho chị Xoay người nữa."
Thanh Nghĩa lúc này không nói lời nào, ngược lại là Thanh Nhân nói,"Chị, chị quên chuyện gì đó đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận