Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1150. Nở mày nở mặt 2

Chương 1150. Nở mày nở mặt 2Chương 1150. Nở mày nở mặt 2
Trang Triều Dương quay lại quân đồn để bàn giao, bên này Mạt Mạt bắt đầu thu dọn đồ đạc, cả nhà Đại Mỹ cũng đi theo, đồ đạc thật sự không ít.
Bởi vì lần này Trang Triều Dương chuyển đi, chí ít năm năm mới có thể trở về, có khả năng sẽ lâu hơn, cho nên cả nhà Đại Mỹ cũng phải đi theo.
Căn nhà Tứ hợp viện, Trang Triều Dương tìm một người có thể tin tưởng để trông coi, hai người bọn họ không có ý định làm phiền người trong nhà.
Người trong nhà đều bận rộn, Trang Triều Lộ phải chăm sóc cháu gái, còn có Khởi Bác, Miêu Tình phải chăm sóc người già của cả nhà, Liên Quốc Trung giúp Thanh Nghĩa nên thường xuyên về Dương Thành, Thanh Nghĩa thì càng không cần phải nói, là một người bận rộn.
Về phần Vân Kiến, cậu ấy tiếp tục đào tạo sâu hơn, cậu ấy là nhân tài có trình độ cao nhất, là người mà viện nghiên cứu đã quyết định nội bộ, Vân Kiến rất bận rộn.
Vân Bình đã lên trung học cơ sở, thằng nhóc này nhắm đến vị trí trạng nguyên.
Miêu Tình giúp con gái thu dọn hành lý, Mạt Mạt vội nói: "Mẹ, áo bông không cần mang theo, ở thành phố Z không cần đến."
Miêu Tình lại lấy ra: "Lần này con đi, không biết lúc nào có thể trở về, thật vất vả người trong nhà mới được đoàn tụ đón tết náo nhiệt, bây giờ chớp mắt đã lại tản đi."
Mạt Mạt đè lên cái túi: "Mẹ, ăn tết nhất định chúng con sẽ vê."
Miêu Tình: "Triều Dương có thể về sao?"
Mạt Mạt không dám hứa chắc: "Anh ấy không về được, mấy mẹ con chúng con về."
Miêu Tình xua tay: "Con sẽ không để Triều Dương ăn tết một mình đâu."
Mat Mạt: "..."
Cô không bỏ được Trang Triều Dương, cũng không bỏ được cha mẹ.
Mạt Mạt vì mẹ mà nói dóc, cúi đầu tiếp tục thu dọn hành lý.
Mạt Mạt lấy rất rút gọn, nhưng đồ đạc vẫn không ít như cũ, khoảng chừng mười kiện hàng.
Miêu Tình rửa mặt, mát mẻ hơn nhiều: "Mạt Mạt, những thứ này con gửi qua bưu điện đi, két sắt của nhà con thì sao?”
Mạt Mạt: "Két sắt thì để ở nhà chị Triều Lộ, chị ấy giúp con trông.”
Miêu Tình nghe nói là nhà Trang Triều Lộ thì yên tâm.
Miêu Tình: "Những kiện hàng này lúc nào thì gửi qua bưu điện?"
Mạt Mạt: "Đợi cả nhà Thiết Trụ xuất phát rồi mới gửi mẹ al" Miêu Tình thấy Đại Mỹ không vào, nhỏ giọng hỏi: "Cả nhà Đại Mỹ ở cùng các con ở đại viện hả?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không được ở đại viện, con nhờ cha nuôi mua nhà rồi, ở thành phố Z."
Miêu Tình có rất nhiều điều muốn hỏi con gái, cả nhà Vương Thiết Trụ nhìn thế nào cũng thấy giống quản gia, nhưng cảm giác của bà lại không phải đơn giản chỉ là quản gia như vậy, hình như còn có chuyện khác, nhưng lời đến khoé miệng, lại nuốt trở vào, chuyện của con gái và con rể, bà hỏi nhiều cũng không hay.
Bên này Mạt Mạt thu dọn hành lý xong, hoa cỏ cũng đã giao phó cho mẹ hỗ trợ chăm sóc, Mạt Mạt chỉ cần đợi đến tốt nghiệp.
Mạt Mạt về trường học, sắp chụp ảnh tốt nghiệp rồi, Từ Lị nói: "Em nghe bạn học ở khoa kinh tế nói, rất nhiều người đều từ bỏ phân phối để đến phương Nam phát triển."
Bàng Linh cười: "Nghe giọng điệu hâm mộ của em kìa, sao thế, em hối hận vì không từ bỏ phân phối rồi à?"
Từ Lị xua tay: "Em biết tự lượng sức mình mà, em cũng không có đầu óc kinh doanh, em chỉ cảm khái thôi, bây giờ mới được mấy năm, nền kinh tế trong nước đã có sự thay đổi lớn, đại học thủ đô của chúng ta đúng là nở mày nở mặt, rất nhiều xí nghiệp nổi tiếng một chút đều là do các bạn học khoa kinh tế của chúng ta sáng lập, trên báo chí cũng viết đó."
Sau đó Từ Lị cảm khái nói: "Đáng tiếc Hướng Hoa chết rôi, nếu như còn sông, công ty Phi Đăng cũng coi như là của đại học thủ đô chúng ta."
Mạt Mạt nghe đến Hướng Hoa, nghĩ đến Phạm Đông, anh ta làm chủ tịch, Chu Tiếu tách ra đã cho Phạm Đông gợi ý, anh ta quyết đoán chia tách công ty, đá rất nhiều nhà quan hệ ra khỏi công ty.
Phạm Đông dùng hơn nửa năm, mới chỉnh đốn xong công ty, sau đó thay đổi vị trí trọng tâm, dẫn theo tâm phúc đến thành phố Z.
Mạt Mạt đang mất tập trung, Bàng Linh lôi kéo Mạt Mạt: "Mo út, nhìn phía trước kìa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận