Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1123. Phạm Đông đưa cho 1

Chương 1123. Phạm Đông đưa cho 1Chương 1123. Phạm Đông đưa cho 1
Triệu Tuệ gật đầu, sau đó cảm khái nói: "Chị không có nhiều lý tưởng và tiền đồ lắm, lúc trước thi đại học cũng là vì để xứng với anh cả em, hơn nữa hiện tại tiền lương của anh cả em cao, chị làm giáo viên cũng có tiền lương, tiền tiết kiệm trong nhà cũng nhiều, nhà ở nước M đã cho thuê, hàng năm cũng có doanh thu, cả nhà chị đủ chỉ tiêu rồi, chị rất thoả mãn."
Triệu Tuệ mà nói là xuất phát từ nội tâm, cô ấy là người dễ dàng thoả mãn, tiền tiết kiệm trong nhà cô ấy cả đời cũng xài không hết, Triệu Tuệ vẫn luôn tuân theo, biết thoả mãn thì mới thấy hạnh phúc.
Triệu Tuệ nói xong, nhìn về phía Mạt Mạt: "Em thì sao? Tốt nghiệp rồi nhận phân phối vào bộ tư pháp à?"
Lúc này Mạt Mạt mới nhớ ra, người trong nhà còn chưa biết chuyện cô làm luật sư cho nhà họ Thẩm. Mạt Mạt nói rõ đầu đuôi, Triệu Tuệ: "Như vậy cũng rất tốt, chị ủng hộ em."
Mạt Mạt cười: "Cảm ơn."
Mạt Mạt và Triệu Tuệ thu dọn bát đĩa xong, Liên Thanh Bách và Vân Kiến đã chuyển xong tất cả các kiện hàng, Liên Kiến Thiết đứng dậy: "Được rồi, chúng ta đi thôi, mẹ cháu chờ sốt ruột rồi."
Mạt Mạt đưa chìa khoá trong tay cho Triệu Tuệ, đỡ ông bà nội lên xe. Liên Thanh Bách dân theo bọn nhỏ đi ra cuối cùng, Mạt Mạt đóng cửa, xoay người lên vị trí lái xe, nhà họ Phạm bên cạnh mở cửa.
Mạt Mạt thấy Từ Liên đi ra, ấy vậy mà Phạm Đông đi theo phía sau, theo như khoảng cách của hai người, đã vượt qua khoảng cách nam nữ bình thường nên có.
Sắc mặt Phạm Đông không được tốt, Từ Liên vẫn luôn cúi đầu, Phạm Đông nhìn chằm chằm gương mặt sợ hãi của Từ Liên, trên mặt trở lại bình thường.
Phạm Đông vừa muốn nói chuyện, nhìn thấy Mạt Mạt và Liên Thanh Bách sắp lên xe, lời đến khoé miệng thì dừng lại.
Mạt Mạt khởi động xe, xe lái ra ngoài, xuyên qua kính sau xe là Phạm Đông và Từ Liên nhìn chăm chú đang lùi ra xa dần, hai người kia liên hệ thế nào với nhau vậy nhỉ?
Xem ra, hai người kia chắc là gần đây mới liên hệ với nhau, mà tiên của Từ Liên chắc là Phạm Đông cho rồi.
Mạt Mạt nhíu mày, lần này thú vị đây, cô đã nghe Triều Dương nói, nhà họ Kỳ hình như muốn gả con gái cho Phạm Đông.
Bây giờ Chu Tiếu ở công ty, cuộc sống của Phạm Đông không tốt như trước kia, Phạm Đông cần nhà họ Kỳ hết sức ủng hộ.
Chu Tiếu có năng lực, phía sau cô ta còn có ông cụ Chu ủng hộ, cô ta cũng có đầu óc, lôi kéo được không ít người, ở trong công ty đã đưa ra không ít vấn đề khó cho Phạm Đông và Hướng Hoa.
Mạt Mạt đoán, Phạm Đông nhất định đang vô cùng hối hận, anh ta không nên đụng vào Chu Tiếu sớm như vậy, đáng tiếc trên thế giới không có thuốc hối hận.
Mạt Mạt lái xe về tới đại viện, Miêu Tình vẫn đang chờ ở cửa.
Miêu Tình vui vẻ đỡ bà nội: "Mẹ, mọi người nhất định đã đói rồi đúng không, đồ ăn con đã làm xong hết rồi."
Bà nội Liên ngây ngốc đứng trước cổng chính, nhìn cửa lớn màu son: "Ai u, căn nhà này khí thế hơn so với căn nhà ở địa phương, Tình à, nhà Mạt Mạt ở chỗ này được không?"
Miêu Tình nói: "Mẹ, không có chuyện øì, đây vốn di là nhà Triêu Dương, bây giờ trả lại, hiện tại cũng đã qua rồi, không có chuyện gì, mẹ yên tâm đi."
Bà nội Liên: "Vậy mẹ yên tâm rồi."
Liên Kiến Thiết: "Không hiểu thì đừng hỏi."
Bà nội Liên không lên tiếng, cả đời này đều bị ông cụ đè ép, bà ấy đã quen rồi, đi theo con dâu vào trong nhà, hai mắt đều nhìn không đủ.
Trong lòng Liên Kiến Thiết đắc ý, trước kia ông ấy nhìn thấy nhà giàu như thế này đều sẽ đi vòng, rất sợ chọc cho người ta không vui, không nghĩ tới, có một ngày ông ấy có thể quang minh chính đại đi vào, trong lòng Liên Kiến Thiết rất vui sướng, còn thiếu mỗi chuyện khẽ hát đi vào trong thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận