Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 756. Gia tộc 2

Chương 756. Gia tộc 2Chương 756. Gia tộc 2
Mạt Mạt luôn cảm giác, Tôn Hoa sửa họ không đơn giản, Mạt Mạt nghĩ, hình như Tôn Hoa gặp chuyện phi thường, chỉ có hai loại khả năng, đầu tiên là trọng sinh giống cô, hai là xuyên qua.
Nhưng xem ra Tôn Hoa muốn đổi lại họ Hướng, như vậy thì không phải xuyên qua, trọng sinh rồi hả?
Mạt Mạt nghĩ mãi mà không rõ, Tôn Hoa vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, cô chưa từng tiếp xúc, cũng không hiểu rõ, chỉ có tiếp xúc, Mạt Mạt mới dám đoán chắc.
Mạt Mạt tới là để học tập, nói với Hướng Húc Đông, dĩ nhiên là ông ta vui mừng rồi, nếu cả ngày Mạt Mạt ở đây, bọn nhỏ cũng sẽ ở đây.
Hướng Húc Đông lại càng để tâm dạy hơn.
Một tuần sau, Khởi Hàng trở về, tìm được nơi này của Hướng Húc Đông: "Mợ út, tìm mợ thật là khó."
Mạt Mạt giơ quyển sách anh văn lên: "Mợ đang học ngoại ngữ, cháu về rồi à, nhận được thư thông báo chưa?"
Khởi Hàng cười ha ha: "Đúng rồi, nhận được rồi, cháu đã đánh bại cha cháu rồi, hì hì, đơn xin xuất ngũ của cháu đã được phê duyệt rồi, cháu chờ tháng ba sang năm thì đi học đại học."
Mạt Mat cười: "Đại học nào?"
Khởi Hàng cười: "Đại học Kinh tế tài chính, chuyên ngành là phân phối ngâu nhiên, học quản lý."
Mạt Mạt: "Xem ra lúc cháu đăng ký đã gọi điện thoại với Thanh Nghĩa rồi, hai đứa thật đúng là anh em tốt."
Khởi Hàng cười hi hì: "Đương nhiên rồi, hai đứa chúng cháu là muốn ở cùng một chỗ xông lên."
Sau đó Khởi Hàng lại nói: "Cháu nghe mẹ nói, nếu như không thi đại học, thì mọi người định đến phương Nam, bây giờ có thành tích rồi, chờ năm sau cùng đi phương Nam nhé."
Mạt Mạt để sách xuống: "Cháu muốn đến phương Nam thăm thú à?”
Khởi Hàng gật đầu: "Vâng, cháu muốn đi, mẹ cháu nói, phương Nam rất phồn hoa."
Mạt Mạt cười: "Vậy thì chờ năm sau cùng đi."
Khởi Hàng vẫy tay: "Mợ út, cháu đi tìm Thanh Nghĩa đây.”
"Được."
Khởi Hàng trở về rồi, giống như con ngựa hoang đứt cương, mỗi ngày đều không ở nhà, biết Thanh Nghĩa đang học ngoại ngữ, cũng có lòng cầu tiến, đừng nói, Khởi Hàng nghiêm túc, năng lực học tập rất mạnh.
Thời gian trôi qua cực nhanh, thấy đã đến cuối năm, Mạt Mạt vô cùng biết ơn sự chỉ dạy của Hướng Húc Đông, ông ta quả thực là một giáo viên giỏi.
Mat Mạt mua cho Hướng Húc Đông bộ quần áo, lại tặng một số quà cuối năm. Ngoài miệng Hướng Huc Đông nói không cân, nhưng tay lại nhận lấy.
Cuối năm Mạt Mạt bận rộn, cô phải mùa quà cuối năm, tặng cho hàng xóm có quan hệ không tệ, cho đến lúc tặng xong, cũng đến thời gian về nhà rồi.
Vé tàu hoả là Trang Triều Dương mua, cuối năm không dễ kiếm vé, chỉ lấy được sáu cái giường nằm, tính xong mấy đứa nhỏ, chen chen chúc chúc cũng đủ rồi.
Mùa đông ngồi tàu hoả lạnh, Mạt Mạt cho bọn nhỏ mang theo chăn lông, lúc về, tuyết vẫn đang rơi, đi đến chỗ nào cũng đều rơi, hoa tuyết trắng phau tung bay trên không trung, giống như những tinh linh nhỏ bé đang khiêu vũ, giống như đang bước vào thế giới cổ tích.
Bọn nhỏ kích động, ban ngày cũng không ngủ được, đi tới chỗ này, nhìn chỗ kia.
Đến Dương Thành rồi, tuyết đã biến thành tuyết lớn, An An được cha bế quấn trong quần áo, Tùng Nhân kéo tay mẹ.
Đám Mạt Mạt không mang nhiều hành lý, đồ ăn đều gửi qua bưu điện về rồi, chỉ mang theo một cái túi đang ở trong tay Vân Kiến.
Thanh Nghĩa ôm hai đứa con trai trong lòng, Mộng Nhiễm xách túi.
Bọn họ đều về chỗ ông ngoại ở, người nhà đang đợi bọn họ rồi.
Năm nay là một năm đoàn viên, đám Mạt Mạt vê muộn nhất, cả nhà Thanh Bách và Thanh Nhân đã đến nhà hôm trước rồi.
Mạt Mạt đếm số người, khá lắm, không ít người đâu, có 24 người, gia tộc lớn.
Con trai của Thanh Nhân sinh rồi, Hạo Quân, thằng nhóc khoẻ mạnh kháu khỉnh, khiến cho mọi người thích vô cùng, đáng tiếc nhà họ Liên không có một đứa con gái nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận