Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 646. Đuổi kịp 2

Chương 646. Đuổi kịp 2Chương 646. Đuổi kịp 2
Lúc Mạt Mạt dắt Tùng Nhân về, Vân Kiến đã câu được hai con cá, Vân Bình cũng không tệ, mặc dù không phải cá lớn, nhưng là cá trích, đây chính là thuần hoang dã, nấu canh tươi ngon vô cùng.
Mạt Mạt thấy đói bụng rồi, trong đầu đã nghĩ xong buổi trưa sẽ làm cái gì để ăn, nấu canh cá trích, hầm cá.
Ốc đồng phải nhả cát, ít nhất phải buổi tối mới có thể ăn, còn có trai sông, xào lăn thì vô cùng mỹ vị.
Mạt Mạt ngồi một bên, nhìn Tùng Nhân đi qua quấy rối Vân Kiến, cười sờ bụng, đứa nhỏ trong bụng ngoan vô cùng, lúc cô mang thai Tùng Nhân, không đợi đi kiểm tra đã có phản ứng, nhưng cái thai này, một chút phản ứng cũng không có, hiểu chuyện nhu thuận, Mạt Mạt càng thêm chắc chắn, đứa nhỏ này chính là Hướng Tịch.
Chín rưỡi, Mạt Mạt mới dắt bọn nhỏ quay về, môi trường ở thời đại này cũng tốt, mùa hè ở trong sông không bao giờ thiếu tôm cá, bọn nhỏ thu hoạch tràn đầy.
Mạt Mạt về đến nhà, trước tiên để cho ốc đồng và trai sông nhả cát, sau đó cô mới bắt đầu nấu cơm.
Trang Triều Dương trở về, nhìn thấy Mạt Mạt vẫn luôn tươi cười, khóe miệng không nhịn được cũng nhếch lên.
Buổi chiều, Triệu Đại Mỹ từ thành phố D trở về, mang theo quà đến thăm Mat Mạt: "Tôi mới đi có mấy ngày mà đã phát sinh nhiều chuyện như vậy rồi."
Mạt Mạt không muốn nói đến chuyện của Hướng Tịch, ngắt lời hỏi: "Sức khoẻ mẹ chồng cô thế nào rồi, khá hơn chút nào chưa?"
Triệu Đại Mỹ nói: "Đã không sao rồi, bác sĩ nói bồi dưỡng là có thể khỏi hẳn."
"Vậy là tốt rồi.”
Triệu Đại Mỹ chỉ cái túi bên chân: "Xem ra lần này cô mang thai là có thể ăn cá biển, ngửi thấy nửa ngày cũng không có phản ứng gì."
Mạt Mạt cười: "Đúng vậy, tôi nói cho cô biết, tôi còn đang thèm ấy, từ lúc tôi ngửi thấy mùi cá biển, trong đầu tôi đã nghĩ đến muốn ăn gì rồi."
Triệu Đại Mỹ cũng cười: "Đứa nhỏ này là thương cô đấy."
Khoé mắt Mạt Mạt dịu dàng: "Đúng vậy, thằng bé thương tôi."
Triệu Đại Mỹ nói: "Tôi có việc muốn nhờ cô giúp một tay, buổi tối hôm nay có thể bỏ phiếu cho tôi không?”
Mạt Mạt có chút mông lung: "Bỏ phiếu gì cơ?"
Triệu Đại Mỹ nói: "Người đến thị trấn dạy học cứ mãi không định được là ai, sau khi thảo luận thì quyết định bỏ phiếu cho những người đăng ký, mà người đăng ký, ít nhất phải có bằng trung học, tôi thấy tôi thích hợp, buổi trưa đã đăng ký." Mat Mat sửng sốt: "Là cả đại viện đều bỏ phiếu à?”
Triệu Đại Mỹ lắc đầu: "Không phải, chỉ có người có văn hóa từ trung học trở lên mới được bỏ phiếu, trừ những người tham gia, hì hì, thật ra tôi chiếm ưu thế, tôi quen hai người có bằng cấp ba."
Mạt Mạt cảm giác quy tắc bỏ phiếu này coi như không tệ, cả đại viện cũng không có mấy người có trình độ văn hóa từ trung học trở lên, giảm được bao nhiêu phiền phức.
Triệu Đại Mỹ là bạn của Mạt Mạt, cô đương nhiên là bỏ phiếu cho bạn rồi, cười nói: "Không thành vấn đề."
Triệu Đại Mỹ đuổi kịp đúng thời gian, nếu như về muộn một ngày, tiêu chuẩn đóng rồi, buổi tối, Mạt Mạt mới biết, tất cả mọi người đều muốn đi làm việc, những người có văn hoá cấp ba ngoại trừ Mạt Mạt và Tề Hồng thì ai cũng đăng kí.
Cuối cùng lúc kiểm phiếu, số phiếu của Triệu Đại Mỹ là nhiều nhất, suất của Triệu Đại Mỹ được định rồi, còn lại bốn người đều là ở lầu khác, tràng làm việc này dẫn đến cãi nhau, cuối cùng hạ màn.
Tháng chín bọn nhỏ bắt đầu vào học, đại viện yên tĩnh không ít, Vân Kiến và Vân Bình không đi học, mặc dù Vân Kiến mới 11 tuổi nhưng đã học đến chương trình cấp ba rồi, đến trường cũng chỉ lãng phí thời gian, ở nhà làm thây giáo nhỏ, phụ trách dạy Vân Bình và Tùng Nhân.
Bọn nhỏ học tập, Mạt Mạt cũng chuẩn bị cho Tết Trung thu, cô đi ra ngoài trở vê, trong ngực ôm khuôn bánh Trung thu mới làm, vừa muốn đi vào đại viện, Lý Lam đuổi theo sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận