Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1528. -

Chương 1528. -Chương 1528. -
Mạt Mạt im lặng, chủ nhiệm Vương vội nói: "Đương nhiên cũng không phải dạy miễn phí, tổng giám đốc Liên cũng coi như là giáo viên được mời bên ngoài, trường học sẽ trả lương cho tổng giám đốc Liên, mặc dù tôi biết tổng giám đốc Liên chướng mắt chút tiền lương này."
Chủ nhiệm Vương còn có một vài điều không nói, cho phép phương diện cô đào người, lời này ông ấy cũng không dám nói.
Mạt Mạt thấy rõ ánh mắt của chủ nhiệm Vương, cô thật đúng là không thèm để ý tiền lương, cô để ý là người tài!
Lần này mặc dù để lại danh thiếp, nhưng mới tiếp xúc ngắn ngủi, muốn đào được người thích hợp không dễ dàng.
Hơn nữa Mạt Mạt cũng là người bình thường, cô thoáng chốc vậy mà dạy học cho sinh viên đại học, nói thật, loại cảm giác này thật sự vô cùng sảng khoái.
Mạt Mạt giả vờ vùng vẫy mấy giây, mới nói: "Được, nhưng chủ đề là do tự tôi định."
Vương chủ nhiệm vui vẻ đồng ý: " Không sao đâu, vậy tháng sau tổng giám đốc Liên bắt đầu chứ?"
Thấy đã sắp đến tháng sau rồi, Mạt Mạt gật đầu: "Được, trung tuần tháng sau."
Hai giờ chiêu Mạt Mạt mới rời khỏi trường học, Mat Mat đối với lần dạy học này là rất hài lòng, trường học cho nàng tiền lương cũng không thấp, một tháng hai trăm, phải biết là chỉ một tiết.
Tâm trạng của Mạt Mạt tốt, đi mua không ít hải sản trở về, buổi tối dự định ăn lẩu hải sản.
Về đến nhà, bọn nhỏ còn chưa tan học, Mạt Mạt liếc nhìn sách, hải sản đã giao cho chị dâu Tôn rồi.
Chị dâu Tôn ở đây càng lâu, càng có sự nhận biết sâu sắc với Mạt Mạt, Mạt Mạt đến trường đại học giảng bài, chị dâu Tôn khiếp sợ, đối xử với Mạt Mạt càng thêm cung kính.
Chị dâu Tôn ngồi ở nhà bếp thu dọn hải sản, nhịn không được thở dài, nếu như con gái không có tâm tư khác, thường xuyên đến thì tốt biết bao nhiêu, dù là học được một phần mười của Liên Mạt Mạt, cả đời này cũng đủ rồi.
Chị dâu Tôn là người hiểu chuyện, Tề Hồng thật sự không phải người biết làm ăn, nhưng nhìn hiện tại, mỗi ngày đều bận đến khuya, ngôn ngữ ăn nói cũng thay đổi, là một người phụ nữ mạnh mẽ.
Nhìn lại Tâm Bảo, lúc tới thành tích không tốt, ngoại ngữ cũng không biết nói, nhưng còn bây giờ thì sao, làm bài kiểm tra nhỏ thành tích đã đứng thứ mười trong lớp rồi, tiếng Anh đã có thể nói vài câu rồi.
Chị đâu Tôn hâm mộ, không nhịn được nghĩ, lần này về nhà, chị ấy phải nói chuyện với con gái, nếu như thật sự không có tâm tư, nó có thể lại đến hay không? Mat Mat đọc sách, dui mắt, thời gian đã không còn sớm, Mạt Mạt đứng dậy đến nhà bếp, chị dâu Tôn đã sắp xếp xong.
Mạt Mạt nói: “Lại cán thêm chút mì sợi đi!”
Chị dâu Tôn nói: "Được, còn có cái gì nữa, để tôi chuẩn bị cẩn thận."
Mạt Mạt lắc đầu: "Hết rồi."
Chị dâu Tôn làm việc lưu loát, mở ngăn tủ ra lấy bột mì, Mạt Mạt nhìn chị dâu Tôn hơi hơi ngây người, tài nấu nướng của chị dâu Tôn tiến bộ rất lớn, Mạt Mạt rất hài lòng.
Kỳ thật với tay nghề của mình chị dâu Tôn làm mua bán cũng được, nhưng chị dâu Tôn cũng không nảy sinh tâm tư khác, Mạt Mạt rất hài lòng, cô cũng không muốn chỉ bảo cho tốt rồi lại chỉ bảo ra một kẻ vô Ơn.
Mạt Mạt: "Chị dâu tới đây mấy tháng rồi nhỉ!"
Chị dâu Tôn cười: "Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh."
Mạt Mạt cong khóe miệng: "Tiền lương bây giờ cũng tăng rồi!"
Chị dâu Tôn ngây ngẩn cả người, trong lòng suy nghĩ đến lời Mạt Mạt, thật ra tiền lương của bảo mẫu trong đại viện đều tăng, chị ấy đã sớm biết, Mạt Mạt hôm nay nhắc đến là muốn tăng lương cho chị ấy à?
Mạt Mạt nói: "Tiền lương của chị dâu em cho số chan năm mươi đồng một tháng, cái này em cũng tăng theo giá thị trường, nếu như làm tốt, cuối năm lại tăng."
Chị dâu Tôn mở to hai mắt nhìn, tăng thẳng tới năm mươi đồng, hiện tại giá thị trường mới bốn mươi, như này đã cao hơn giá thị trường rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận