Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 205. Liên Thanh Bách trở về tính sổ! 1

Chương 205. Liên Thanh Bách trở về tính sổ! 1Chương 205. Liên Thanh Bách trở về tính sổ! 1
Về đến nhà, Liên Quốc Trung cũng không nói chuyện với con gái nữa. Tâm tư con nhóc này chỉ thiếu điều viết thẳng lên mặt nữa thôi, rõ ràng con bé này đã nhận định Trang Triều Dương rồi.
Liên Quốc Trung không thể đem nỗi tức giận trút lên người con gái, đều tính ở trên người Trang Triều Dương.
Mạt Mạt nhìn cha về phòng nằm nghỉ, thè lưỡi, vào bếp nấu nước xử lý gà rừng, còn thỏ rừng thì giao cho cặp song sinh phụ trách.
Chờ gà rừng và thỏ rừng xử lý xong, Mạt Mạt ướp gia vị rồi treo trên mái hiên để hong gió, đợi qua một thời gian nữa sẽ ăn.
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã đến cuối tháng, Triệu Tuệ đã vào xưởng thép làm thu ngân. Tiền lương một tháng hai mươi bảy đồng năm hào, tương đương với tiền lương của công nhân cấp một, đối với công việc này Triệu Tuệ rất hài lòng.
Hai người bạn bên cạnh Mạt Mạt đều đã làm việc, chỉ trong chớp mắt đã đến ngày thi của cô. Cuộc thi tuyển của cửa hàng bách hóa gồm có hai vòng, vòng đầu tiên chính là kiểm tra lý lịch gia đình, sẽ có một số lượng lớn thí sinh bị loại. Sau vòng này, những người còn lại sẽ tiến hành thi viết.
Mạt Mạt bước vào khu vực thi, vào trong phòng thi đếm số lượng người thây có tới ba mươi người dự thi. Nhưng vị trí tuyển dụng lại chỉ có ba vị trí, như vậy tỷ lệ chọi là mười người lấy một, cạnh tranh quả thật rất kịch liệt.
Mạt Mạt có lòng tin vào bản thân mình, bài thi viết này, nhất định cô phải lấy vị trí thứ nhất, lúc này cũng không phải là lúc giấu dốt nữa.
Tôn Tiểu Mi không nghĩ tới lại gặp Liên Mạt Mạt ở chỗ này: "Cô vậy mà lại đến thi tuyển vào cửa hàng bách hóa."
Mạt Mạt cũng nhận ra Tôn Tiểu Mi, cau mày: "Vì sao tôi không thể đến thi?"
Trong lòng Tôn Tiểu Mi oán giận Mạt Mạt, rõ ràng có bối cảnh mà còn tới cướp công việc của các cô. Chỉ bằng vào bối cảnh của Liên Mạt Mạt thì nhất định sẽ dành được một vị trí, vậy thì còn lại hai vị trí.
Ánh mắt Tôn Tiểu Mi đảo một cái, giọng điệu không tốt nói: "Rõ ràng cô có thể có công việc tốt hơn, vì sao nhất định phải đến cướp vị trí của chúng tôi chứ?"
Lời nói của Tôn Tiểu Mi khiến người xung quanh chú ý, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Mạt Mạt, không hề che dấu địch ý, có người còn xì xào bàn tán nữa.
Đáy mắt trong suốt của Mạt Mạt phản chiếu hình bóng Tôn Tiểu Mi, thấy Tôn Tiểu Mi chột dạ, cô mới mở miệng nói: "Nữ đồng chí này, lời này của cô không đúng rồi. Tôi dựa vào bản lĩnh của mình đăng ký thi tuyển, tại sao lại thành cướp công việc của cô. Chúng ta deu là những người dân bình thường cả, không có ai là trường hợp đặc thù hết, cô ở phương diện kia chịu thiệt thì thôi, tại sao lại còn có tư tưởng xấu nữa, như vậy là không đúng."
Tôn Tiểu Mi vốn tưởng rằng Liên Mạt Mạt chỉ là một cô gái nhỏ, rất dễ đối phó, cô ta chỉ cần hơi dẫn dắt cảm xúc của những người đăng ký dự thi thì cô nhóc kia sẽ không chống cự nổi, từ bỏ kỳ thi rời đi, khi đó thì cô ta cũng sẽ có thêm một chút cơ hội giành được công việc.
Nhưng cô ta không nghĩ tới, Liên Mạt Mạt không chỉ không hoảng sợ mà còn phản kích cô ta, không chỉ nhắc tới chuyện của cha cô ta mà còn chụp mũ trả lại cho cô ta nữa, thế nên cô ta liền cắn môi: "Tôi không hiểu cô đang nói gì, tư tưởng của tôi tuyệt đối không có vấn đề. "
Mạt Mạt đảo mắt một vòng, đột nhiên nở nụ cười: "Tôn Tiểu Mi nói suy nghĩ của mình không có vấn đề, vậy còn hai người thì sao?"
Người có địch ý với Mạt Mạt trong lòng nhảy dựng lên, lúc này ai dám nói tư tưởng của mình có vấn đề đâu? Liền cuống quít lắc đầu: "Không có, không có."
"Không có là tốt nhất, chúng ta đều là thanh niên tốt muốn đóng góp thêm một viên gạch cho xã hội, giác ngộ không thể buông lỏng, cái miệng cần phải quản nghiêm một chút mới tốt được."
Những người trong phòng này so với Mạt Mạt đều lớn tuổi hơn, trong đó không thiếu người khôn khéo, trong mắt đây vẻ buôn cười nhìn một cô gái nhỏ đang nói với vẻ nghiêm túc. Cô gái nhỏ này lợi hại đấy!
Chuyện hôm nay qua đi, nếu có người buông lời nói chuyện phiếm về cô thì đó chính là vấn đề tư tưởng. Giác ngộ không cao, đó chính là vấn đề rất lớn. Vốn trong khoảng thời gian này, người người đều cảm thấy bất an, làm sao còn dám buông lời nói chuyện phiếm nữa, hiện tại ngay cả nhìn Mạt Mạt cũng không dám nhìn, tất cả đều thành thành thật thật trở về vị trí ngồi của mình.
Cái mà Mạt Mạt muốn chính là hiệu quả này, miễn cho sau này cô làm việc ở cửa hàng bách hóa, những người này không thi đậu, thật sự truyền ra những lời nói không tốt, gây phiền toái cho cô.
Tôn Tiểu Mi thấy ánh mắt Mạt Mạt nhìn về phía cô ta, cuống quít cúi đầu. Cô ta cảm thấy hơi sợ Mạt Mạt, sao cô ta lại quên chuyện Liên Mạt Mạt đối phó Ngô Mẫn chứ? Hiện tại cô ta hối hận rồi, cô không nên trêu chọc Liên Mạt Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận