Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1485. -

Chương 1485. -Chương 1485. -
Chị dâu Tôn thu lại áo sơ mi, nắm vững thời gian may xong quần.
Mạt Mạt nhìn lướt qua chỗ vải dư, vải vóc đã cắt thành kích thước, đây là làm cho những đứa trẻ khác trong nhà.
Te Hồng rửa mặt đơn giản, xuống dưới cố ý tìm Mạt Mạt: "Không phải tôi bảo cô nghĩ kế giúp tôi, hai ta tâm sự nhé?”
Mạt Mạt đang đun nước: "Chờ tôi pha cốc nước đường đỏ."
Tề Hồng: "Kỳ kinh nguyệt của cô tới rồi hả?"
Mạt Mạt: "Tôi chỉ bồi bổ khí huyết, cô có muốn một cốc hay không?"
Tề Hồng lắc đầu: "Không."
Mạt Mạt rót nước đường đỏ đã ngâm ra, ngồi ở trên ghế sofa hỏi: "Cô bảo tôi cho chủ ý gì?"
"Tôi muốn từ chức, cho nên muốn bảo cô giúp ta đưa ra một vài chủ ý, tôi nên làm gì?"
Mạt Mạt hiểu rồi, hôm qua đã kích thích đến Tề Hồng: "Cô đã nghĩ thông suốt chưa, đơn vị của các cô là công ăn việc làm ổn định, từ chức rồi rất khó để tiến vào."
Giọng điệu của Tề Hồng kiên định: "Nghĩ kỹ rồi."
Mạt Mạt nhấp ngụm nước đường đỏ, Tề Hồng từ chức cũng tốt, Tề Hồng thẳng tính, cái miệng nhất định đã đắc tội không ít người, đời này ở đơn vị đừng nghĩ đến việc thăng chức, cứ ngơ ngác lẫn lộn vào đó, còn không bằng từ chức sớm một chút đi ra ngoài buôn bán!
Te Hồng thấy Mạt Mạt nửa ngày không lên tiếng, cho là Mạt Mạt không ủng hộ: " Tôi thật sự nghĩ kỹ rồi, bên chỗ Triệu Hiên cũng sẽ không có vấn đề."
Điểm này Tề Hồng nói là sự thật, cô ấy ở đơn vị luôn bực bội, Triệu Hiên nhìn mà đau lòng, không chỉ một lần nói trong nhà không thiếu chỗ tiền lương của cô ấy, thực sự bị khinh thường thì đừng làm nữa, cho nên Tề Hồng có thể khẳng định Triệu Hiên sẽ ủng hộ cô ấy.
Mat Mạt: "Tôi đang nghĩ xem cô thích hợp làm gì.”
Tề Hồng yên tâm: "Vậy được, cô nghĩ trước đi, tôi không quấy rầy cô suy nghĩ."
Mat Mat gom suy nghĩ lại, Te Hồng không tâm nhãn, chuyện mua bán bình thường không thích hợp với cô ấy, phức tạp nhất định chịu thiệt thòi, thật đúng là không nhớ quá.
Sau mười phút, Mạt Mạt uống hết chén nước đường đỏ, mới nói: "Tôi cảm thấy cô tương đối thích hợp làm quán cơm, cái này a không cần kỹ thuật gì, chỉ cần lấy chuyện trung thực làm vốn, chuyện mua bán có thể lâu dài."
Tê Hồng tự biết khả năng của mình đến đâu: “Không được, nhà hàng không được."
Mạt Mạt còn có một ý tưởng: "Vậy thì mở tiệm chụp ảnh, hiện tại không giống trước kia, chụp ảnh là chuyện xa xỉ, rất nhiêu gia đình đêu thích đến tiệm chụp ảnh, hiện tại phần lớn tiệm chụp ảnh vẫn là của nhà nước, tư nhân không có mấy nhà, mở tiệm chụp ảnh không lo không có doanh thu."
Ở niên đại này còn chưa coi trọng thợ quay phim, thợ chụp ảnh ở tiệm đều không có kỹ thuật gì đó, chỉ cần có máy ảnh luyện tập nhiều một chút, chụp ảnh cho người ta hoàn toàn không có vấn đề.
Tê Hồng nghe Mạt Mạt giải thích, động tâm rồi, Tê Hồng cũng dứt khoát, nghĩ kỹ là đập bàn: "Vậy thì mở tiệm chụp ảnh."
Mạt Mạt thấy Tề Hồng quyết định, thì lại đề xuất cho Tề Hồng ý kiến: "Cô muốn mở tiệm chụp ảnh thì không thể theo như những thứ đã hình thành, phải sáng tạo cái mới."
Tề Hồng: "Đầu óc tôi không nhanh nhạy như cô, mau nói cho tôi một chút, sáng tạo cái mới như thế nào?”
Mạt Mạt ngại ngùng nhắc đến những thứ đã thấy ở hậu thế có thể chấp nhận được cho Tề Hồng: "Ví dụ như phông nền, giả vẽ gì đó, hoặc là có thể đi ra ngoài trời quay chụp..."
Mạt Mạt bắt đầu là miệng chưa từng ngừng, hai mắt Tề Hồng sáng chói, Mạt Mạt vừa nói, cô ấy vừa ghi lại, thấy Mạt Mạt ngừng: "Tiếp tục đi, tôi có thể bắt kịp, cô nhìn này tôi đã ghi chép hết vào vở rồi."
Mạt Mạt hắng giọng: "Trước tiên cứ nói những thứ này đã, ăn nhiều nhai không kỹ, những thứ này đã đủ dùng rất lâu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận