Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1613. -

Chương 1613. -Chương 1613. -
Sáng hôm sau, Mat Mat trèo lên máy bay trong ánh mắt lưu luyến của cháu trai cả, buổi trưa Mạt Mạt đã đến nhà rồi.
Hôm nay là chủ nhật, bọn nhỏ đều ở nhà, An An và Mễ Mễ đã chuẩn bị kỹ càng đón nhận quà.
Mạt Mạt chia quà, Mễ Mễ cầm lấy máy nghe nhạc cầm tay có chút ngốc, hiện tại máy nghe nhạc cầm tay còn chưa phải nhỏ nhắn, có hơi lớn, hai tay dâng lên: "Mẹ nuôi, đây là cái gì?"
Mạt Mạt lấy đĩa CD ra đặt vào trong máy nghe nhạc cầm tay, ấn vào công tắc mở, khúc dương cầm truyền ra từ bên trong máy nghe nhạc cầm tay, Mễ Mễ mở to hai mắt nhìn, An An cũng không loay hoay sách của cậu bé nữa.
Mạt Mạt giải thích: "Tương tự với máy ghi âm, chỉ là dễ dàng hơn khéo léo, thích món quà này không?"
Mễ Mễ thích vô cùng: "Có phải là rất đắt hay không?"
Mạt Mạt cười: "Con thích là được rồi, không phải rất đắt."
Hai mắt chị dâu Tôn nhìn chằm chằm vào máy nghe nhạc cầm tay, nhịn không được hỏi: "Mạt Mạt, cái này rốt cuộc bao nhiêu tiền? Con gái tôi đang học tiếng Anh, nghe nói vẫn luôn không được, nếu như có thể mang theo bên người cũng có thể nghe ở trường học." Mat Mạt lại nói thâm giá bên tai chị dâu Tôn, 500 đồng, biểu cảm của chị dâu Tôn cứng đờ, cuối cùng vẫn thôi bỏ qua, chị ấy mua không nổi.
Hai năm này chị dâu Tôn tích luỹ được không ít tiền, lại có tiền lương của chồng, cuộc sống trong nhà ở trong thôn kể ra thì thấy trội hơn, hai năm này đã để dành được hơn hai ngàn đồng rồi.
Đây chính là một khoản tiền tiết kiệm không nhỏ, muốn lấy 500 đồng ra mua máy nghe nhạc cá nhân, chị ấy không nỡ.
Mạt Mạt nói 500 vẫn là kiểu băng nhạc, CD thì đắt hơn.
Máy nghe nhạc cầm tay ở niên đại này thuộc vê của hiếm, vật hiếm thì đắt, giá cả dĩ nhiên cao hơn không ít.
Máy nghe nhạc cầm tay của Mễ Mễ thành vật hiếm, An An hí hoáy một lúc thì không còn nhiều hứng thú nữa, An An không thích nghe nhạc, cho nên không có nhiều hứng thú lắm.
An An càng thích ôm sách y học vừa mua im lặng đọc.
Thất Cân đi theo sau đít An An, nói đến lịch sử đen tối của Tùng Nhân, An An cười híp mắt: "Chờ lần sau gọi điện thoại cho anh cả, anh nhất định hỏi một chút."
Thất Cân hài lòng, đột nhiên cậu bé cảm thấy, anh cả không xong, cậu bé thật sự vui vẻ.
Mạt Mạt hỏi chị dâu Tôn những chuyện đã xảy ra khi cô không ở nhà, chủ yếu là đại viện.
Chị dâu Tôn nói: "Đại viện cũng không có chuyện øì lớn, nếu như được cho là chuyện mới mẻ, cũng chính là nhà họ Dương sát vách, Đại Song được người của công ty giải trí nhìn trúng, nói là muốn bồi dưỡng Đại Song, để sau này Đại Song làm ngôi sao ca nhạc!"
Mat Mạt có chút hoài nghi lỗ tai của mình: "Công ty giải trí coi trọng?"
Chị dâu Tôn cũng hết sức kỳ lạ: "Đúng vậy, trước đó cũng chưa từng nghe đến công ty giải trí gì đó, cũng không biết công ty giải trí là cái gì."
Mễ Mễ biết rõ nói: "Là công ty bồi dưỡng ngôi Sao."
Chị dâu Tôn cũng là người thích xem tỉ vi, được rồi, Ở niên đại này không có ai là không thích xem tỉ vi, mở to hai mắt nhìn: "Ngôi sao, chính là đóng phim truyền hình và điện ảnh?"
Mạt Mạt nói: "Ngôi sao ca nhạc vẫn có khác biệt, ngôi sao ca nhạc cần ca hát."
Ở niên đại này ngôi sao ca nhạc chính là ngôi sao ca nhạc, thật đúng là không có mấy người đi đóng phim điện ảnh.
Mạt Mạt thật không nghĩ tới, Đại Song còn có vận may này, đây là sắp thành người nổi tiếng rồi: "Không đúng, Đại Song được người ta phát hiện như thế nào?"
Mễ Mễ biết rõ nói: "Bọn con đi vào thành phố biểu diễn, có không ít người tới, hơn nữa còn phát sóng trực tiếp trên Đài Truyền Hình, cho nên phát hiện ra Đại Song."
Hóa ra chuyện là như vậy, Mạt Mạt hỏi: "Lần này Mễ Mễ đoạt giải không?"
Mễ Mễ hiện tại tự tin: "Được ạ, giải ba, giải đặc biệt là trường cấp 3, kéo đàn vi-ô-lông, Mễ Mễ không sánh bằng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận