Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 819. Đối tượng 1

Chương 819. Đối tượng 1Chương 819. Đối tượng 1
Mạt Mạt tò mò: "Sao lại ghê gớm chứ?"
Triệu Tuệ nói: "Ở đại viện người đầu tiên buôn bán chính là chị dâu Vương, sau này có người học được, tất cả mọi người loan truyền là, chị dâu Vương kiếm được không ít, chí ít kiếm được hơn 1000 ấy."
Mạt Mạt đen mặt: "Loan truyền thật sự thái quá, em trao đổi thư từ với chị dâu Vương, không nhiều như vậy, đều là những người đỏ mắt loan truyền."
Triệu Tuệ: "Quả thực có không ít người đỏ mắt, một bên thì xem thường chị dâu Vương, một bên lại nói những lời ghen ghét."
Mạt Mạt và Triệu Tuệ nói chuyện một lúc rồi ra ngoài tìm Lưu Miểu.
Mạt Mạt mặc váy dài màu gạo trắng, dưới chân đi giày cao gót, tóc dùng dải lụa buộc, bộ quần áo này rất được yêu thích.
Mạt Mạt đến viện quân y, Lưu Miểu quay xung quanh Mạt Mạt hai vòng: "Chị, chị thật xinh đẹp."
Mạt Mạt nhéo mặt Lưu Miểu một cái: "Em cũng rất xinh đẹp."
Lưu Miểu trực ban xong thì cùng với Mạt Mạt về nhà, vừa đi vừa nói: "Chị, em thi đậu đại học quân y rồi, tháng chín em là sinh viên đại học rồi."
Bởi vì con cái nên năm ngoái Lưu Miểu không tham gia thi đại học, năm nay mới tham gia, đứa nhỏ đã lớn hơn chút, vẫn luôn do ông cụ Lưu chăm sóc. Mat Mat vào cửa nhìn thấy ông cụ Lưu đang chơi với đứa nhóc.
Bởi vì ông cụ Lưu là bác sĩ đông y, hiểu rất nhiều phương pháp điêu dưỡng, đừng thấy tuổi tác không còn nhỏ, nhưng thân thể cứng rắn vô cùng, xách theo 20 cân đồ đạc leo lên lâu cũng không tốn sức.
Lần này Mạt Mạt tới sẽ ở hai ngày, buổi tối thì đều đến nhà anh cả tụ tập.
Mạt Mạt ra khỏi cửa, vừa hay nhìn thấy chị dâu Vương đi bán đồ ăn về, chị dâu Vương kéo tay Mạt Mạt, kiên quyết lôi Mạt Mạt về nhà.
Chị dâu Vương vừa vuốt ve tiền vừa nói: "Chuyện buôn bán đồ ăn không dễ làm, bây giờ đồ ăn đã giảm giá rồi, kiếm được ít, may mà nghe em, chị còn mang cả lâm sản đi bán, ngược lại buôn bán không tệ."
Mạt Mạt đề nghị: "Có thể thay đổi tư tưởng, vào mùa hè đồ ăn rẻ hơn, có thể thu vào nhiều hơn chút làm dưa muối để bán, chị dâu ướp dưa muối ăn rất ngon."
Chị dâu Vương cười: "Phải rồi, sao chị lại không nghĩ tới nhỉ?"
Chị dâu Vương còn có một cuốn sổ, ghi chép lại tiền kiếm được của những ngày này, chị dâu Vương nói chuyện với Mạt Mạt một lúc, chị ấy muốn đi mua rau, ngày mai chuẩn bị muối dưa.
Mạt Mạt về nhà anh cả, giúp Triệu Tuệ làm việc, cơm tối rất phong phú, nửa năm rồi không tụ tập, đều uống nhiều. Mat Mat ở ba ngày, rồi dân bọn nhỏ đi, vê đến nhà, Mạt Mạt đi theo bà ngoại học tiếng Anh, nghe bà ngoại kể chuyện ngày xưa.
Mạt Mạt nghe thấy ông ngoại và giáo sư Lý lại cãi nhau, đặt quyển sách trên tay xuống: "Bà ngoại, bà biết vợ của giáo sư Lý không?"
Ánh mắt Thẩm Phương phức tạp, cũng muốn tìm người để dốc bầu tâm sự, nhớ lại nói: "Biết, là hàng xóm của Lý Vinh, năm đó bởi vì bà đào hôn, còn tới chất vấn bà, cô bé mười mấy tuổi còn chỉ mặt bà mắng cơ."
Mạt Mạt a lên một tiếng: "Mười mấy tuổi?"
Thẩm Phương nói: "Ừm, nhỏ hơn bà sáu tuổi, cô bé đó là Lý Vinh nhìn thấy từ nhỏ tới lớn, coi Lý Vinh là anh trai, không nghĩ tới, cuối cùng hai người lại đi cùng với nhau."
Mạt Mạt cảm thấy, năm đó nhất định là xảy ra chuyện, cho nên giáo sư Lý mới cưới.
Mạt Mạt nghĩ đến, Thẩm Phương đương nhiên là có khả năng nghĩ đến, năm đó con bé kia không phải là thích Lý Vinh, đôi mắt sẽ không lừa được người khác.
Mạt Mạt thấy bà ngoại nhắm mắt lại muốn nghỉ ngơi, mở cửa đi ra, vừa hay nhìn thấy giáo sư Lý đứng ở cửa ra vào, Mạt Mạt sửng sốt, giáo sư Lý đi lên lúc nào vậy?
Giáo sư Lý thấy sách Anh văn trong tay Mạt Mạt: "Ta nhàn rỗi không có việc gì, để ta dạy cháu nhé?" Mat Mat sững sờ: "Được ạ."
Mạt Mạt và giáo sư Lý đi vào trong sân, ngồi trên ghế dưới tán cây, tiếng Anh của giáo sư Lý cũng không tệ, xem xét năm đó cũng là học bá.
Mạt Mạt đang nghe, giáo sư Lý đột nhiên nói: "Lý Nam không phải con gái của ta, năm đó Lý Phân đã mang thai rồi mới gả cho ta, ta và Lý Phân vẫn luôn là quan hệ anh em, nhiều năm trôi qua vẫn thế, Lý Nam cũng biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận