Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1468. -

Chương 1468. -Chương 1468. -
Đợi Mạt Mạt thức dậy thì hay lắm, đã mười giờ rưỡi rồi. Lúc bước xuống lầu, Trang Triều Dương đã trở về, ở đầu bên kia của ghế sô pha, có một người phụ nữ đang ngồi đó, độ tuổi khoảng bốn mươi lăm.
Mạt Mạt xuống lầu, người phụ nữ đối diện ngẩng đầu lên, thấy Mạt Mạt nhìn, khuôn mặt chị ấy đỏ bừng lên, sau đó cẩn thận quan sát Mạt Mạt và Trang Triều Dương, đôi mắt mở to trừng trừng.
Mạt Mạt chớp mắt, không biết thế nào lại dọa sợ người ta rồi, cô ngờ vực nhìn về Trang Triều Dương, khóe môi anh mím lại thành một chữ "nhất", đã là vợ chồng nhiều năm, cô biết trong lòng Trang Triều Dương đang không vui.
Mạt Mạt ngồi xuống bên cạnh Trang Triều Dương, đầu ngón tay tự nhiên móc vào tay áo của Trang Triều Dương, giật giật từng cái một, khóe môi bất giác nở nụ cười, hiểu rõ tại sao người phụ nữ lại kinh ngạc như vậy, bởi vì trông cô quá trẻ trung.
Ánh mắt Trang Triều Dương nhìn thấy móng tay hồng hào của vợ, các cơ ở khóe môi cũng dịu đàng hơn, lúc này mới giới thiệu: "Đây là chị dâu Tôn, chị dâu Tôn, đây là vợ của tôi Liên Mat Mạt."
Mạt Mạt ở nhà ăn mặc rất đơn giản, mặc váy dài tóc xõa ra, cô vừa ngủ dậy, ngũ quan hài hòa, nở nụ cười, khuôn mặt dịu dàng hiền hậu: "Xin chào chị dâu."
Khuôn mặt chị dâu Tôn lại đỏ ửng lên, xoa xoa tay, vợ của thủ trưởng thật là xinh đêp, hen chi thủ trưởng lại cưới cô vợ nhỏ tuổi, trong lòng không chịu nổi suy đoán tuổi tác.
Chị dâu Tôn: "Được, được."
Trong lúc chị dâu Tôn đánh giá Mạt Mạt thì cô cũng đang quan sát chị dâu Tôn, Mạt Mạt trải qua vài bài học thì không chuẩn bị xem khuôn mặt con người nữa, từ tiểu tiết, mép áo ngả màu nhưng sạch sẽ, cách xa vẫn có thể ngửi thấy mùi của xà phòng, đầu tóc gọn gàng không rối rắm, có thể thấy là một con người tỈ mỉ, cuối cùng là đôi tay, xương bàn tay thô ráp, vân tay sâu, lúc xoa tay có thể nhìn thấy vết chai sạn, đây là người làm việc rất chăm chỉ.
Còn về nhân phẩm, lúc nãy trong lúc chào hỏi, con người cũng rất chân chất, Mạt Mạt đánh giá chị dâu Tôn, còn chị ấy thì đồn sự chú ý lên người Mạt Mạt.
Trang Triêu Dương kéo bàn tay tỉnh nghịch của vợ, nắm chặt trong lòng bàn tay, gần hai tuần không gặp rồi, nhớ nhung vô cùng.
Mạt Mạt đỏ ửng hai tai, thấy chị dâu Tôn không chú ý đã nhéo vào lòng bàn tay Trang Triều Dương một cái, tiếc là đối với anh mà nói thì giống như bị mèo gãi ngứa vậy.
Mạt Mạt không thể rút tay ra, cũng không dám có động tác quá lớn, cô mượn góc khuất, hỏi chị dâu Tôn: "Chị dâu, nhà chị có bao nhiêu người? Chị đến làm bảo mẫu, trong nhà đã sắp xếp ổn thỏa chưa?"
Chị dâu Tôn đã sớm học thuộc bài, là vì lúc đến, người đàn ông của chị ay đã dặn dò, sợ chị ay sẽ nói lỡ lời đắc tội với gia đình của lãnh đạo.
Chị dâu Tôn thầm ngẫm lại rồi trả lời: "Gia đình tôi có sáu người, con trai lớn đã lập gia đình lấy vợ, tôi đến làm bảo mẫu, con dâu cả sẽ quán xuyến việc trong nhà, bây giờ trong nhà còn lại ba đứa nhỏ, con trai thứ hai đang làm việc trong thành phố, đứa thứ ba là con gái, vẫn đang đi học, đứa út cũng là con trai, cũng đang đi học."
Chị dâu Tôn nói xong, chắc chắn mình không có thiếu sót thì an tâm hơn rất nhiều, người đàn ông của chị ấy nói rồi, năm nay phải chuyên nghiệp rồi, sau khi chuyên nghiệp cũng không biết được điều đến nơi nào, tiền lương cũng không thay đổi, trong nhà vẫn không đủ chỉ tiêu. Bây giờ có cơ hội làm bảo mẫu, rất nhiều người nhòm ngó, thủ trưởng tìm đến nhà của họ cũng là tin tường, để chị ấy thể hiện thật tốt, nhất định phải ở lại.
Sau đó Mạt Mạt lại hỏi thêm vài vấn đề, đa phần là về chuyện vặt vãnh thường ngày để phán đoán về nhân cách một con người, từ cách chị ấy đối xử với người nhà có thể phân tích được, chị dâu Tôn đối xử với con dâu rất tốt, cho dù con dâu sinh cháu gái cũng không hà khắc, không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, điều này khiến Mạt Mạt cảm thấy hài lòng nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận