Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 683. Tên 1

Chương 683. Tên 1Chương 683. Tên 1
Vân Kiến im lặng một lúc: "Em muốn đi với chị đến thủ đô, nhưng em không yên tâm ông bà nội."
Vân Kiến là một đứa nhỏ hiếu thuận, mấy năm nay lớn rồi, cách một thời gian sẽ về nhà, nhưng đến thủ đô rồi, giao thông không thuận tiện, bây giờ muốn về một chuyến cũng rất khó khăn."
Mạt Mạt suy nghĩ một chút: "Đợi lúc về rồi em hỏi ý kiến ông ngoại một chút."
Việc này còn phải do Vân Kiến tự quyết định, Vân Kiến nghĩ một chút: "Vâng."
Buổi tối Tùng Nhân và An An không theo cậu vê phòng, muốn ngủ với cha, bởi vì cha sắp phải đi rồi, hai đứa nhỏ chưa xa cha bao giờ, vô cùng buồn bã.
Mặc dù trong lòng Trang Triều Dương rất ổn, nhưng trong lòng tan vỡ, con trai không nỡ xa anh, anh cũng không nỡ xa vợ, anh còn muốn ở riêng với vợ đây.
Trang Triêu Dương nhìn vợ đang cười khanh khách, trong lòng bế tắc, ông trời vô cùng yêu mến vợ anh, cô đã 26 rồi, nhưng lại giống như cô gái vừa mới thành niên, đi ra ngoài, không ai tin hai người họ là vợ chồng.
Trang Triều Dương hơn ba mươi rồi, cho dù đàn ông không thấy già, nhưng anh hơn vợ 9 tuổi, cô lại càng ngày càng trẻ ra, Trang Triều Dương có cảm giác nguy hiểm. Chỉ trong một đêm, tin tức Trang Trieu Dương được điều đi, những người nên biết đều đã biết rồi, Mạt Mạt đã rất lâu rồi không gặp anh cả, vậy mà trưa hôm sau đã tới.
Trang Triều Dương trêu chọc: "Thật là vị khách hiếm thấy."
Liên Thanh Bách cởi mũ xuống: "Gần đây anh bận quá, đây là anh phải tranh thủ thời gian đấy, em thật sự sắp đến thủ đô à?"
Trang Triều Dương nuốt miếng cơm trong miệng xuống: "Lệnh điều động đã xuống rồi, đương nhiên là thật?”
Liên Thanh Bách nói: "Chúc mừng."
Trang Triều Dương còn lâu mới tin Liên Thanh Bách tới chỉ để chúc mừng: "Anh nói đi, còn có chuyện gì nữa?”
Liên Thanh Bách cũng không giấu diếm, nói thẳng: "Em đi rồi, cũng để lại một chỗ trống, khả năng Thanh Nhân được thay thế là bao nhiêu?"
"Bây giờ trong trung đoàn cũng chỉ có nó là phó doanh trưởng, nó lại là nòng cốt, kỹ thuật thực hiện đều rất vững vàng, anh nói xem?"
Bây giờ Liên Thanh Bách mới yên tâm: "Có lời này của em, trong lòng anh đã có tính toán rồi."
Trang Triều Dương gõ lên mặt bàn: "Còn nữa, nhà của em cũng phải trả trở lại, em nghĩ là, chúng ta hợp sức, đưa nhà của em cho Thanh Nhân, nó cũng không cần phải mua sắm nữa, chúng em cũng đỡ phải đi qua đi lại."
Liên Thanh Bách đảo mắt một vòng, thế nhưng em gái anh ở chỗ này tám năm rồi, đồ đạc không ít, không nói đến những đồ dùng lớn trong nhà, ngay cả những đồ linh tinh cũng rất nhiều: "Thành giao, trong lòng anh có cân nhắc rồi, chừng nào thì em đi?"
"Đã bàn giao rồi, mấy ngày nữa là đi, Mạt Mạt phải sắp xếp đồ đạc, đến lúc đó cần anh hỗ trợ. "
"Em đang nói nhảm gì vậy, em gái anh, đương nhiên sẽ hỗ trợ. "
Trang Triều Dương ừ một tiếng, tiếp tục ăn cơm trưa, ăn cơm xong đi cùng với Liên Thanh Bách.
Hôm nay Mạt Mạt không làm gì cả, chỉ tiếp đãi hàng xóm, tất cả mọi người tới chúc mừng, cũng có người đến muốn chiếm hời, đồ đạc trong nhà Mạt Mạt cũng không ít, không nhất định đều sẽ mang đi, nhất định sẽ đưa cho người khác những đồ không cần thiết.
Mạt Mạt tiễn nhóm người cuối cùng, mới bắt đầu thu dọn đồ đạc cho Trang Triều Dương, nói thật, Trang Triều Dương không có gì có thể thu dọn lại, quần áo của anh ít, cuối cùng Mạt Mạt thu dọn quần áo của cô và mấy đứa nhỏ, những thứ này để cho Trang Triều Dương cầm đi trước, lúc Mạt Mạt đi cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Ngày thứ ba Lưu Miểu tới, bụng còn chưa lộ ra là mang thai: "Chị, hôm nay em nghỉ phép, đến giúp chị thu dọn đồ đạc." Hiện tại Mat Mạt rất bận, kéo Lưu Mieu nói: "Em tới thật đúng lúc, em nhận được tin tức rồi chứ, căn nhà này phân cho các em rồi."
Lưu Miểu gật đầu: "Em nhận được tin rồi, cảm ơn anh rể."
"Cảm ơn cái gì, cho dù không có Triều Dương, Thanh Nhân cũng có thể được phân cho, chỉ là thời gian chậm một chút."
Lưu Miểu vui vẻ, cuối cùng cô ấy cũng có gia đình nhỏ của chính mình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận