Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 729. Gặp mặt 1

Chương 729. Gặp mặt 1Chương 729. Gặp mặt 1
Quần áo của Tôn Hoa sạch sẽ gọn gàng, tóc cắt thành đầu cua, xách theo một cái túi, vừa mới ra khỏi nhà ga, đây là đi cùng chuyến với cô đến.
Xe của Trang Triều Dương lăn bánh, lúc Mạt Mạt quay đầu lại, đã không thấy Tôn Hoa đâu nữa.
Trang Triều Dương quay đầu liếc qua: "Vợ à, em nhìn cái gì đấy?"
"Em vừa nhìn thấy Tôn Hoa, không nghĩ tới anh ta vê Dương Thành rồi, vậy mà đi cùng chuyến xe với em."
Ánh mắt Trang Triều Dương nhìn về phía sau xe qua tấm gương, chỉ thấy đám người như nước chảy, thu hồi ánh mắt: "Mặc kệ nó, sức khoẻ cha mẹ đều tốt chứ?"
"Sức khỏe cha mẹ không tệ, còn ông bà ngoại thì không quá tốt, ông bà nội thì quá khoẻ mạnh rồi."
"Sức khoẻ ông bà ngoại thế nào?"
"Ông ngoại từng bị thương, hai năm nay vết thương cũ cứ tái phát, sức khoẻ của bà ngoại vốn dĩ đã không tốt, nhiệt độ không khí mùa hè lại cao, luôn đau đầu, ông cụ Lưu đã xem qua rồi, bây giờ chỉ có thể duy trì, không còn cách nào khác."
Tâm trạng Mạt Mạt sa sút vô cùng, mặc dù ông cụ Lưu không nói rõ, thế nhưng đã biểu đạt rõ ràng ý tứ, bà ngoại không được mấy năm nữa, nếu như bà ngoại có chuyện gì, ông ngoại nhất định không chịu nổi.
Trang Triều Dương an ủi nắm tay Mạt Mạt, cô cười, ra hiệu bản thân không sao.
Về đến nhà, Trang Triều Dương khuân đồ lên lầu, Mạt Mạt lấy khăn rửa mặt, bọn nhỏ đến nhà vệ sinh tắm rửa rồi, Mạt Mạt trở lại phòng khách, kiểm kê đồ đạc mang tới.
Thật sự không ít đồ, thịt khô và chân giò hun khói mẹ nuôi cho, thịt khô có mười mấy cân, hai cái chân giò hun khói. Gà rừng và thỏ rừng các loại năm con, còn có trứng vịt muối đã được ướp gia vị.
Không cho Mạt Mạt lương thực, bây giờ lương thực dễ kiếm, chỉ cần có tiền, cũng không thiếu lương thực.
Về phần lâm sản mà Mạt Mạt mua đã gửi qua bưu điện, còn phải đợi mấy ngày nữa mới tới.
Mạt Mạt lấy ra một cái chân giò hun khói, thỏ và gà rừng hai con, những thứ này thì tặng cho Trang Triều Lộ, lại lấy ra một con thỏ hoang và gà rừng, đây là cho cha mẹ Tề Hồng.
Trong lòng Mạt Mạt hiểu rõ, thịt thì chỉ phân cho hai nhà này, bây giờ thịt vẫn rất khan hiếm, chờ lâm sản tới, cô lại chia cho mấy nhà hàng xóm có quan hệ không tệ một ít.
Trang Triều Dương phải bớt thời gian để tới đón Mạt Mạt, nhân lúc mấy thằng nhóc còn đang tắm thì ôm lấy Mat Mạt, hai người trở về nhà, Trang Triều Dương nhìn thời gian, làm chuyện xấu thì không được rồi, hôn một chút xoa dịu nhớ nhung thì vẫn có the.
Cả người Mat Mạt vốn di đều là mồ hôi, bị Trang Triều Dương ôm, phía sau lưng đều ướt đẫm, Mạt Mạt khó chịu vô cùng, lát nữa nhất định phải tắm.
Trang Triều Dương và Mạt Mạt hôn đến xuất thần, quên đóng cửa, thật sự bi kịch, Tùng Nhân và An An tắm xong trước đi ra, không tìm thấy cha mẹ thì đi vào phòng ngủ.
Cái miệng nhỏ của Tùng Nhân và An An đều thành hình chữ O rồi, lấy hai tay che mắt, nhưng lại để khe hở ở tay.
Lỗ tai Trang Triều Dương giật giật, buông miệng vợ ra, quay đầu chỉ thấy hai thằng nhóc thối đang đứng ở cửa ra vào, Trang Triều Dương thầm cảm thấy may mắn, may mà tay của anh không chạm vào quần áo, sau đó lỗ tai đỏ lên.
Mạt Mạt hận không thể chui vào trong tủ quần áo, hung hăng đạp Trang Triều Dương một cái, ai bảo anh không đóng cửa.
Trang Triều Dương hắng giọng một cái, chỉnh lại mũ, sau đó chuồn đi, chỉ để lại một mình Mạt Mạt đối mặt với ánh mắt chúng con đều hiểu của các con.
Mạt Mạt đã đỏ bừng mặt, chờ Vân Kiến đi ra thì vào nhà vệ sinh.
Mạt Mạt tắm rửa thay quần áo xong đi ra, thấy Tùng Nhân sắp mở miệng, Mạt Mạt híp mắt: "Nếu như con đám hỏi, mẹ sẽ không cho con đi chơi nữa."
Tùng Nhân có chút khó hiểu: Mẹ, con." Mat Mat cúi đầu: "Thời gian không còn sớm nữa, nên đến nhà bác rồi." Tùng Nhân :"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận