Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1072. Địa chỉ 2

Chương 1072. Địa chỉ 2Chương 1072. Địa chỉ 2
Miêu Tình nhìn bụng con gái và con dâu, bà cũng lo lắng đến sinh mệnh, hai đứa này đều đi học, trong nhà không có người chăm sóc không được, Thanh Nhân và Lưu Miểu không cần bà quan tâm.
Cuối cùng Miêu Tình nói: "Đi."
Liên Thanh Bách cười: "Vậy được, con về thu dọn nhà cửa trước, nửa tháng nữa mọi người đến là được."
Liên Kiến Thiết cuống quýt: "Nửa tháng không được, dù thế nào cũng phải đợi tới hè, Thanh Nghĩa còn đang sửa đường, ông còn phải trông coi. Không nhìn ông không ngủ được, đây chính là chuyện liên quan đến thôn Tiểu Hà."
Mạt Mạt không vạch trần ông nội, quả thực ông nội nhớ thôn Tiểu Hà, cũng vui vẻ chuyện sửa đường là chuyện tốt, nhưng càng nhiều hơn là ông nội hưởng thụ sự tán dương của bà con xung quanh.
Thanh Bách bật cười: "Được, được, vậy thì mùa hè, cháu đi trước thu dọn, chờ tới mùa hè thì mọi người tới."
Miêu Tình lo lắng cho cái bụng của con gái: "Mẹ đến trước, Mạt Mạt sắp sinh rồi, mẹ phải chăm sóc."
Mạt Mạt: "Mẹ, con đã tìm xong người rồi, mẹ không cần vất vả như vậy."
Miêu Tình kiên trì: "Vậy cũng không được, mẹ không yên lòng, mẹ nhất định phải theo tới, việc này quyết định như vậy đi."
Mạt Mạt muốn nói ông bà nội thì phải làm sao, bà nội Liên đã tiếp lời: "Trong nhà có bà rồi, yên tâm đi"
Lời Mạt Mạt đến khoé miệng lại nuốt trở lại, bà nội Liên không chịu ngồi yên, ước gì mẹ không ở nhà ấy. Nếu như mẹ ở nhà, mẹ sẽ tranh làm việc.
Chuyện đều đã định rồi, Miêu Tình sẽ đi theo con gái, lôi kéo con gái cùng đi thu dọn hành lý, Miêu Tình vội vã rời đi như vậy cũng là muốn tránh né, muốn mẹ chấp nhận sự thật rằng ông bà ngoại đã qua đời thì phải cần một khoảng thời gian.
Mà Liên Kiến Thiết đang lôi kéo Thanh Nghĩa hỏi han, lúc nào thì khởi công. Thanh Nghĩa bắt đầu báo cáo hằng ngày rồi.
Mạt Mạt đi trước, Thanh Nghĩa phải ở lại đây, Mộng Nhiễm cũng ở lại, chờ đến lúc khai giảng thì cùng nhau trở vê.
Về tới thủ đô, lần đầu tiên Miêu Tình tới nhà con gái: "Điều kiện chỗ này của con coi như không tệ."
Mạt Mạt cười: "Mẹ, chờ đến ngày mai con dẫn mẹ tới Tứ hợp viện nhìn xe, chỗ đó mới đẹp."
Tùng Nhân lấy album ảnh ra đưa cho bà ngoại: "Bà ngoại, đây là ảnh chụp mùa đông ở Tứ hợp viện, đây là mùa hè, bà nhìn xem, có phải rất đẹp hay không?"
Miêu Tình còn chưa đi đến Tứ hợp viện, ngồi bên cạnh cháu trai, lật giở từng tấm ảnh, kinh ngạc thốt lên: "Thật xinh đẹp."
Mạt Mạt đỡ eo ngồi xuống: "Chờ ngày mai đi xem cảnh thật một chút, đẹp hơn so với ảnh chụp, mẹ, chờ mùa hè, chúng ta có thể đến Tứ hợp viện để ở nữa."
Miêu Tình cười: "Được, mẹ được hưởng phúc của con gái rồi.""
Trong khoảng thời gian này Trang Triều Dương đi mua thức ăn, buổi tối có xe tới đón anh, anh về quân đồn rồi, phải nửa tháng nữa mới có thể trở về.
Miêu Tình tới thủ đô bốn ngày, Mạt Mạt dẫn mẹ đi dạo khắp nơi, Miêu Tình thương con gái đang mang thai, chỉ ngồi trong xe nhìn một chút, không xuống xe.
Mạt Mạt còn dẫn Miêu Tình đến nhà họ Thẩm, đi thăm Thẩm Khôn, sức khoẻ ông ấy đã tốt hơn, ông cụ nhìn thấy Mạt Mạt, giống như là nhìn thấy em gái hồi còn trẻ, hy vọng Mạt Mạt có thể đến thăm ông ấy nhiều hơn một chút.
Lại qua ba ngày nữa, Liên Thanh Bách tới, tiến đến đưa cho Mạt Mạt một chuỗi chìa khoá: "Đây là chìa khoá nhà anh, địa chỉ ở trên giấy, em giúp anh đi xem một chút có cần mua thêm gì không, xe đang ở dưới lầu chờ anh rồi, anh đi trước đây."
Mạt Mạt cầm chìa khoá, Miêu Tình tiễn con trai cả ra ngoài: "Con chú ý nghỉ ngơi."
Liên Thanh Bách: "Con biết rồi."
Miêu Tình vẫn luôn nhìn Liên Thanh Bách ngồi lên xe đi rôi, trở vê lam bẩm: "Cũng không biết anh con sao lại bận rộn như vậy, ngay cả thời gian uống nước cũng không có."
"Vừa mới đến đều như vậy, lúc Triều Dương mới tới cũng thế, đưa mấy mẹ con chúng con tới, người đã phải đi rồi."
Mạt Mạt nói xong, bỏ chìa khoá trong tay ra, cầm lấy tờ địa chỉ, khoé miệng giật giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận