Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 922. Độc 2

Chương 922. Độc 2Chương 922. Độc 2
Mạt Mạt nhướng mày, xem ra anh họ cũng nhìn ra, anh ấy không thu phục được Nguy Vĩ, cho nên sẽ hỗ trợ, hy vọng có thể thiết lập tình hữu nghị sau này.
Mạt Mạt cười: "Anh nói cho anh ấy là tôi đi."
Nguy Vĩ nói: "Được."
Buổi chiêu Trang Triều Dương tới đón Mạt Mạt: "Chúng ta ăn bên ngoài, anh đã đặt nhà hàng rồi, về đón bọn nhỏ trước."
"Anh cả đến nhà Thanh Nghĩa ạ?"
"Không, anh cả đi tìm Thanh Xuyên rồi, bọn họ đi thẳng đến đó, Thanh Nghĩa anh đến thông báo rồi."
"Bọn anh báo cáo chưa?”
"Báo cáo rồi, đồ đạc đã đưa đến buồng ngủ rồi, sáng mai bọn anh sẽ đến trường học, bây giờ ở thủ đô rồi, có chuyện gì có thể tới tìm anh bất cứ lúc nào, chuyện trong nhà giao cho anh xử lý."
Mat Mạt cười: "Đương nhiên là giao cho anh xử lý rồi, anh là chủ nhà mà!"
Trang Triều Dương nói: "Tại sao anh có cảm giác, ở nhà mình em mới là chủ nhà nhỉ?"
Mạt Mạt: "Có sao?"
Trang Triêu Dương: " Có."
Mạt Mạt: "Vậy sau này em chính là chủ nhà." "Được."
Mạt Mạt và Trang Triều Dương vừa nói vừa cười, người xung quanh cách xa cũng có thể cảm giác được sự đằm thắm của hai người.
Mạt Mạt và Trang Triêu Dương đợi Vân Kiến, hai người vẫn luôn trò chuyện ở cổng trường, trong mắt hai người chỉ có đối phương, xung quanh đều đã toả ra màu hồng phấn rồi.
Như này có thể kích thích hội độc thân, người chịu kích thích nhiều nhất chính là Chu Tiếu, cô ta bởi vì Ngô Mẫn mà trong lòng đã có vấn đề, hơn nữa cô ta và Hướng Hoa cũng không hạnh phúc, bên ngoài phiền lòng Ngô Tiểu Điệp, trong nhà lại tới Ngô Mẫn.
Còn phải ứng phó họ hàng cực phẩm luôn tới để làm tiên, Chu Tiếu đố kị với Liên Mạt Mạt, rõ ràng gia thế của cô ta cũng không kém, vì sao cuộc sống lại kém hơn so với Liên Mạt Mạt?
Mạt Mạt đợi nửa tiếng Vân Kiến mới ra ngoài, cả nhà về nhà, đón mấy đứa Vân Bình đến nhà hàng.
Thanh Xuyên và Thanh Bách đã đến, hai anh em đang nói chuyện.
Mạt Mạt ngồi xuống rót trà: "Hai người đang nói chuyện gì thế, em ở bên ngoài cũng có thể nghe được"
Giọng nói của Thanh Bách cao hơn mấy phần nói: "Thằng nhóc này, chuyện du học lớn như thế, vậy mà nó giấu diếm đến tận bây giờ, tư liệu đã nộp đi rồi, đã xin được suất rồi, nó mới nói, lá gan quá lớn rồi." Mat Mat đặt chén trà xuống: "Nhanh như vậy đã có tiêu chuẩn rồi?"
Thanh Xuyên nói: "Vừa vặn có suất sinh viên trao đổi, em lập tức xin luôn, không nghĩ tới phê duyệt nhanh như vậy, đã xin xong, đi vào tháng năm."
Thanh Bách nghe xong, được lắm em gái: "Chuyện hợp tác mấy đứa đều biết, chỉ có một mình anh không biết?"
Mạt Mạt nói: "Không liên lạc được với anh, đi đâu để thông báo với anh vậy?"
Liên Thanh Bách nghẹn họng, hình như đúng là như vậy: "Cha mẹ thì sao? Bọn họ cũng biết à?"
Mạt Mạt nói: "Biết chứ, vì để cha mẹ đồng ý, thằng nhóc Thanh Xuyên này sắp khai giảng mới và."
Liên Thanh Bách nghe xong, trong nhà chỉ có anh ấy không biết: "Anh đột nhiên phát hiện, anh già rồi, trong mắt anh là chuyện lớn, trong mắt mấy đứa giống như là chuyện uống nước bình thường vậy."
Triều Dương tiếp lời: "Thời đại thay đổi rồi, bây giờ khác so với trước kia."
Liên Thanh Bách nói: "Quả thực là vậy, bây giờ là thời đại của những người trẻ tuổi."
Mat Mạtim lặng: "Nói như kiểu anh lớn tuổi lắm ấy!"
Liên Thanh Bách: "Lớn hơn nhiều rồi, anh đã sắp 40 rồi, em nói xem lớn bao nhiêu rôi? A phải rồi, Trang Triều Dương nhiều tuổi hơn anh, ha ha, anh còn trẻ."
Trang Triều Dương : "... "
Đừng có đâm vào tim anh như thế được không? Trang Triều Dương híp mắt: "Anh ít tuổi hơn em, nhưng hai ta vừa đi ra ngoài, nhất định người ta sẽ cho rằng anh lớn hơn, nhìn đầu anh xem, đã có tóc bạc rồi, lại nhìn em xem, quá chênh lệch."
Liền Thanh Bách : "... "
Tức chết anh ấy rồi, đã nhiều năm như vậy, miệng của Trang Triều Dương vẫn độc như cũ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận