Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 960. Thu Hút 2

Chương 960. Thu Hút 2Chương 960. Thu Hút 2
Máy ảnh, thời đại này không có ai đưa cho trẻ con chơi cả, đây là món đồ xa xỉ, giờ Hướng Húc Đông mất rồi, An An ở trong đại viện, nó ở trong nhà của chị, mỗi ngày lấy đồ cổ ra thu hút ánh nhìn của đám trẻ con, vì thế hôm nay mới nghĩ ra trò đeo máy ảnh về nhà.
Mạt Mạt nhíu mày, An An hiểu biết có nhiều hơn nữa, cũng chỉ là một đứa bé, nó muốn thu hút trẻ con để kết bạn.
Vân Kiến không nói gì nữa, cậu ấy chưa có con, vẫn luôn ở bên cạnh Mạt Mạt, tuy rằng đã đến tuổi thành niên, học được rất nhiều đạo lý, nhưng đối với việc dạy bảo trẻ con, cậu ấy vẫn không hiểu gì hết.
Vân Kiến không lên tiếng, Vân Bình nhíu mày, Miêu Niệm đứng dậy,'Mạt Mat đừng nói An An nữa, bánh chẻo đã lên bàn hết rồi, nguội mất bây giờ, ăn cơm trước, ăn no xong thì nói."
Mạt Mạt kéo tay An An,"Dạ, ăn cơm trước."
Thẩm Triết đến nhà, Thẩm Triết không đủ ăn, Mạt Mạt rất tự trách bản thân, ăn ít một chút, trong lòng An An có chuyện nên ăn càng ít hơn.
Thẩm Triết lái xe đến chơi, mời Miêu Niệm về nhà của nhà họ Thẩm, Miêu Niệm thấy Mạt Mạt muốn nói chuyện với An An, nên đưa Vân Kiến và Vân Bình đi cùng Thẩm Triết.
Tùng Nhân giúp Mat Mat thu dọn bát đũa xong, An An đang ngôi trên ghế sô pha, cúi đâu bất động.
Mạt Mạt dọn dẹp nhà cửa xong, mới ngồi xuống bên cạnh An An/'An An, mẹ biết con muốn kết bạn đúng không?"
An An chắp tay sau lưng, cậu bé muốn kết bạn, trước đây anh trai ở nhà, khi anh trai đi học, cậu bé có ông nội Hướng, cậu bé không cảm thấy cô đơn, nhưng giờ cậu bé cô đơn rồi, em trai nhà cô hiểu biết quá ít, không chơi cùng nhau được, cậu bé muốn kết bạn tốt để chơi.
An An hít mũi,"Dạ."
Mạt Mạt xoa đầu con trai, đứa bé này hiểu quá nhiều, có lúc sẽ giống như một chú hồ ly nhỏ, nhưng nó vẫn chỉ là một đứa trẻ con, Mạt Mạt dạy dỗ: "Con nghĩ xem, con dùng phương pháp này để thu hút bạn, con có thể tìm được người bạn thật lòng với con không? Con có thể phân biệt được những người bạn đó là thật lòng không?"
An An ngẩng đầu lên rồi lắc đầu,"Không thể."
Mat Mat tiếp tục nói,'Mẹ biết con hiểu, thứ con có được, có rất nhiêu bạn nhỏ không có, con thể hiện càng nhiều, các bạn ấy sẽ cho rằng con không cùng một thế giới với các bạn, các bạn sẽ không dám đến gần con."
An An suy nghĩ, cậu khoe khoang các món đồ, cũng là hy vọng thu hút ánh mắt của các bạn nhỏ, các bạn nhỏ ngưỡng mộ, nhưng sau khi ngưỡng mộ xong thì đều trốn cậu bé xa thật là xa.
Mạt Mạt tiếp tục nói: "Chính vì vậy kết bạn phải đi giao lưu, chủ động đi nói chuyện, dùng sự thật lòng để đi kết bạn, chứ không phải dùng tiền và đồ ăn vặt, hoặc là những món đồ quý giá, mẹ nói cho bọn con, những người bạn như vậy đều không thật lòng, Tùng Nhân mẹ không chỉ nói với em, con cũng phải nghe."
Tùng Nhân,"Mẹ, con biết, mẹ đang nói tới những người bạn rượu thịt, những người này không đáng kết giao, con đã nghe anh Cảnh Dật kể rồi, nói những người đó đều là khi mình có tiền có quyền thì tới nịnh nọt, đợi mình chẳng còn gì nữa rồi thì bọn họ sẽ chẳng thèm để ý đến mình, bọn con bây giờ vẫn còn nhỏ, chính vì vậy có một số bạn thích bọn con không phải vì bọn con mà chính là vì cha mẹ.
Mạt Mạt nhướn mày,' Những lời này đúng là Cảnh Dật nói?"
Tùng Nhân gật đầu,"Đúng vậy, anh Cảnh Dật hiểu không ít đâu! Bạn bè của anh ấy toàn là anh em, những anh em có thể cùng mặt một cái quần ấy."
An An chớp chớp mắt,"Sao em chưa từng nghe thấy?"
Tùng Nhân bịt miệng, nói lỡ miệng rồi, nó đi theo anh Cảnh Dật đi đánh nhau.
Tùng Nhân đứng dậy,'Chuyện đó, những lời mẹ nói con đều hiểu cả, giờ cũng không còn sớm nữa, con đi tắm đây, lát nữa còn làm bài tập nữa."
Mat Mạt híp mắt,"Tùng Nhân, con đã đồng ý với mẹ những gì?”
Tùng Nhân rut đầu,"Con sai rồi, con không nên đi cùng anh Cảnh Dat đi đánh nhau, mẹ, con biết mẹ lo lắng cho con, con không đi nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận