Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 1117.Thieu Tien 1

Chuong 1117.Thieu Tien 1Chuong 1117.Thieu Tien 1
Mat Mat dựa vào âm thanh đó để đi tìm, bộ váy lễ phục trắng muốt của Trịnh Đình Đình bị vấy đầy nước canh màu đỏ, váy không chỉ bị nhuốm đỏ, nước canh còn là nước đường đun nóng bỏng, cánh tay của Trịnh Đình Đình còn bị bỏng đến mức nổi bọng nước.
Mạt Mạt vội vàng đứng dậy đi qua đó, kéo tay Trịnh Đình Đình,"Nhanh đi tới nhà vệ sinh."
Mạt Mạt kéo Trịnh Đình Đình vào nhà vệ sinh, rửa sạch sẽ, Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, vẫn may chưa bị bỏng đến rách da, xối nước lạnh vào cũng khiến cho Trịnh Đình Đình giảm bớt sự đau đớn.
Vân Kiến đuổi theo sau, đây là nhà vệ sinh nữ, Vân Kiến đứng ở ngoài cửa, hỏi gấp gáp,"Chị, Đình Đình không sao chứ!”
Mạt Mạt bảo Đình Đình đừng bỏ tay ra khỏi nước, đi ra khỏi nhà vệ sinh,"Không sao, chỉ là váy bị bẩn rồi, bây giờ không ra ngoài được, em đi nói với Vương Nhạc một tiếng, Đình Đình không làm phù dâu được, thay đổi trình tự một chút, sau đó xung quanh đây có cửa hàng, em đi mua một bộ váy về đây, đúng rồi, em kêu Vân Bình giúp chị lấy mấy quả lê đến đây."
Vân Kiến ghi nhớ từng thứ một, biết được Đình Đình không có chuyện gì thì chạy đi, sắp đến lúc làm lễ rồi, cậu phải đi tìm Vương Nhạc trước.
Vân Bình đến trước, Vân Bình là người cẩn thận, biết đem theo dao đến, gọt vỏ lê, chườm vào cho bị bỏng,"Đừng để hạt lê rơi xuống, một lát là không còn đau nữa, cũng ngăn ngừa phồng rộp."
Trịnh Đình Đình hơi xấu hổ,"Chị Mạt Mạt, em không sao đâu, lúc nhỏ hay bị bỏng lắm, em cũng quen rồi, cái này không cần đầu, một lát là em đỡ thôi."
Mạt Mạt nói: "Vết bỏng của em rất là nghiêm trọng, không được coi nhẹ được, xử lý như thế này trước, đợi một lát nữa Vân Kiến về thì đi bệnh viện bôi thuốc, tránh cho để lại sẹo."
Trong lòng Trịnh Đình Đình thấy ấm áp vô cùng, cảm giác được người khác quan tâm thật tốt,'Dạ."
Lúc Vân Kiến trở lại, đưa quần áo vào trọng, Trịnh Đình Đình thay quần áo, Mạt Mạt cuộn váy lại nói,'Đáng tiếc chiếc váy này quá, rất khó giặt sạch."
Trịnh Đình Đình nói: "Để em thử, chắc là có thể giặt sạch.
Mạt Mat cho váy vào túi,'Thế thì giao cho em nhé."
Trịnh Đình Đình,Lễ cưới đã bắt đầu rồi, chị Vương Nhạc có tức giận không ạ?”
Mat Mat an ủi Trịnh Đình Đình đang lo lắng,"Sẽ không đâu, đây không phải là lỗi của em, Vương Nhạc sẽ không tức giận đâu, em với Vân Kiến đi bệnh viện đi!"
Trịnh Đình Đình cúi đầu nhìn cánh tay, bây giờ ngoại trừ hơi đỏ một chút thì đã không còn đau nữa roi "Chi Mat Mat em không sao đâu, em và Van Kien phải tham gia lễ cưới."
Suy nghĩ của Trịnh Đình Đình rất đơn giản, không làm được phù dâu, cũng không tham gia lễ cưới nữa thì cũng khó ăn nói, hơn nữa bây giờ cũng đã không sao rồi.
Vân Kiến kiểm tra cánh tay của Trịnh Đình Đình, được xử lý kịp thời nên không hề bị phồng rộp, cậu biết được nỗi lo lắng của Đình Đình, chỉ sợ trong lòng Vương Nhạc và Thẩm Triết có ý kiến với cô ấy, cười nói: "Thế thì chúng ta tham gia lễ cưới xong thì đi"
Trịnh Đình Đình cười ngọt ngào,"Dạ."
Mạt Mạt nhìn cánh tay Trịnh Đình Đình,"Thế thì được, chúng ta quay lại đi!"
Lúc Mạt Mạt quay lại, đúng lúc đang kính trà, tặng lì xì, cô dâu chú rể sắp đi chúc rượu, rất nhanh đã đi chúc rượu đến bàn Mạt Mạt.
Vương Nhạc quan tâm hỏi thăm, Đình Đình không sao chứt"
Mạt Mạt,"Xử lý kịp thời nên đã không sao rồi."
Thẩm Triết nói: "Anh đã tìm giám đốc, chắc là đã tìm ra nhân viên phục vụ va phải Đình Đình rồi."
Trong lòng Vương Nhạc không hề vui vẻ, phù dâu của cô ấy bị thương, chẳng khác nào làm cô ấy bị thương,"Đụng phải người khác liền chạy, phải truy cứu trách nhiệm."
Thẩm Triết ôm lấy vợ mình,"Được rồi, không tức giận nữa, hôm nay là ngày lành tháng tốt." Mạt Mạt nói: "Cô dâu tức giận thì không xinh đâu, nhanh đi đi, vẫn còn đợi hai vợ chồng chúc rượu đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận