Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 682. Nhà cửa 2

Chương 682. Nhà cửa 2Chương 682. Nhà cửa 2
Vân Kiến xoè tay ra: "Hai chúng em bị đuổi trở về rồi, ông bà nội muốn trải qua thế giới của hai người."
Mạt Mạt nghe mà khó chịu trong lòng, sức khỏe của ông bà ngoại càng ngày càng yếu, nhìn thì như khoẻ mạnh, thực ra các chức năng của cơ thể đã không được nữa rồi, bọn họ đang trân quý mỗi phút mỗi giây sống chung với nhau.
Vân Bình chỉ đồ trên mặt đất: "Chị, đây là ông nội cho."
Mạt Mạt nhìn qua, có bột mì, còn có cá, Mạt Mạt lấy cá đông lạnh ra: "Buổi tối hầm cá ăn."
Tùng Nhân nhảy dựng lên: "Cá nấu canh chua, mẹ, cá nấu canh chua."
Mạt Mạt thấy bọn nhỏ đều nhất trí ý kiến, xách đồ đến nhà bếp, chuẩn bị làm cơm tối.
Hôm nay Trang Triều Dương trở về rất muộn, ra hiệu cho vợ ăn cơm trước, sau khi ăn cơm xong, Trang Triều Dương mới nói: "Lệnh điêu động xuống rồi, bảo anh mau chóng đi, bên kia rất cấp bách."
Mạt Mat sửng sốt: "Mau chóng là lúc nào?"
Trang Triều Dương nói: "Một tuần nữa, anh không thể đi cùng em đến thủ đô rồi, anh phải đi trước."
Mạt Mạt a lên một tiếng: "Gấp như vậy à?"
"Là rất gấp, nhà cửa đã bố trí xong rồi, ở đại viện cho chị, anh đi trước trông nom nhà cửa mua sam đồ, chờ em dắt con đến thì cũng không cần bận bịu nữa."
Lúc này Mạt Mạt mới chú ý tới vấn đề mà cô đã quên mất: "Triều Dương, anh được điều động thành chức vị gì?"
Trang Triều Dương cong môi, anh làm doanh trưởng hơn mười năm, cuối cùng cũng thăng chức rồi: "Bởi vì bên chỗ bọn anh là pháo đoàn kiểu mới, trong trung đoàn anh lại thuộc hàng đầu, đặc cách vượt cấp, trung đoàn, thành lập pháo đoàn mới."
Mạt Mạt nghĩ thầm quả nhiên, Trang Triều Dương vẫn phi thường giống như đời trước, chỉ là so với đời trước thì có nhanh hơn một năm mà thôi.
Trang Triều Dương vui vẻ, bây giờ cuối cùng cũng ngang cấp với Đổng Hàng rồi, mặc dù sau này không có khả năng thăng nhanh như vậy nữa, nhưng có thể ngang cấp với Đổng Hàng là được.
Mạt Mạt tính thời gian, nếu bọn họ dọn nhà, vậy chẳng phải không ở đây được qua Tết à?"
Trang Triều Dương nhìn ra suy nghĩ của vợ: "Năm sau bọn em hãy đi, ở nhà ăn Tết xong đã, anh vừa nhận việc, sẽ luôn ở trong quân đồn, không có thời gian về đại viện."
Mạt Mạt nhớ tới Tô Nhị, nếu như Tô Nhị không phải đón chị, Tô Nhị sẽ không về đại viện, Mạt Mạt suy nghĩ một chút: "Vậy năm sau chúng em sẽ đến."
Hai anh em Vân Kiến im lặng không nói, chị gái sắp đến thủ đô, vậy bọn họ thì sao? Bọn họ ở cùng ông nội? Hay là đi theo chị?"
Mạt Mạt hỏi nhà cửa: "Đúng rồi, nhà cửa là kiểu gì?
Trang Triều Dương nói: "Ba phòng hai sảnh, 90 mét vuông, hướng Nam Bắc, lầu cách nhà chị gái gần nhất, đây là anh rể cố ý sắp xếp."
Mạt Mạt không hề ngạc nhiên chút nào, không phải là toà nhà đơn độc, quân khu thủ đô, doanh trưởng không hiếm, cấp đoàn trưởng thì đi khắp nơi trên mặt đất, có thể được phân đến ba phòng, nhất định là có quan hệ.
Nhà Mạt Mạt, lúc Vân Kiến và Vân Bình chưa lớn lên, trong nhà cũng không chen chúc, nhưng bọn nhỏ lớn rồi, trong nhà đã thành nhỏ, bây giờ Vân Bình ở với Tùng Nhân, An An ở với Vân Kiến, cũng chỉ gắng gượng có thể ở, đổi thành nhà ba phòng, cuối cùng cả nhà cũng đủ ở rồi, Tùng Nhân và An An ở một phòng, Vân Kiến và Vân Bình ở một phòng.
Nhà có hai sảnh, vừa vặn một cái nhà ăn, một cái phòng khách, như vậy có thể tách ra, Mạt Mạt nghĩ đến nhà mới, động lực thêm mười phần, bây giờ cô đã suy nghĩ xong mấy loại phong cách, cô thích hoa cỏ, nhất định phải trồng một ít hoa ở ban công, bây giờ không có ai có thể nói là tư tưởng không tốt nữa rồi.
Mạt Mạt nghĩ từ phòng khách đến phòng ngủ, nghĩ đến căn phòng mà Vân Kiến ở, mới nhớ ra, bọn họ rời đi, còn chưa hỏi ý kiến Vân Kiến đâu.
Mạt Mạt quay đầu nhìn Vân Kiến đang ngồi suy tư, ngôi xuông bên cạnh cậu hỏi: "Vân Kiến, em muốn thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận