Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 797. Khách 1

Chương 797. Khách 1Chương 797. Khách 1
Đã rất lâu rồi Mạt Mạt không nhìn thấy Phạm Đông, trước kia Phạm Đông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, quần áo đúng quy cách, nhưng bây giờ, toàn thân Phạm Đông tản ra hơi thở của nhà mới phát tài.
Bộ quần áo mà Phạm Đông mặc Mạt Mạt đã từng nhìn thấy, ở trong tạp hoá ngõ hẻm, giày da lớn đen nhánh, chủ yếu nhất là ở cánh tay còn đang kẹp một cái ví da.
Mạt Mạt nhìn về phía chiếc đồng hồ trên cổ tay Phạm Đông, thật sự hết nói nổi, Phạm Đông thật sự không phù hợp với đồng hồ màu vàng, anh ta thích hợp với màu bạc trắng hơn.
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ thân thiết của Hướng Hoa và Phạm Đông, hai người này chắc là hùn vốn làm ăn chung, cũng phải, bây giờ Phạm Đông cũng không có việc làm.
Hướng Hoa tiễn Phạm Đông lên xe buýt, Phạm Đông nhìn thấy Mạt Mạt và Vân Kiến, thấy trong tay hai người cầm bánh rán thì nhíu mày, Hướng Hoa nói rất đúng, đừng thấy thức ăn có lợi nhuận nhỏ, nhưng tích lũy dần cũng không ít.
Cuối ngày, ấy vậy mà cửa sạp ná bánh rán kiếm được 50 đồng, cho dù vừa mới bắt đầu kiếm được nhiều hơn một chút, sau này ít hơn một chút, nhưng một tháng cũng có thể kiếm được bảy tám trăm đồng không chừng.
Phạm Đông gật đầu chào Mạt Mạt, ngồi xuống ghe phía sau, ánh mắt nhìn Mat Mat có chút tức giận.
Bọn họ không cần nhờ nhân mạch của nhà họ Tô, cũng có thể thành sự, anh ta cũng có người quen biết nhé.
Mạt Mạt cảm thấy, cô muốn nói với Bàng Linh một tiếng, nhà họ Phạm dính vào rồi, đừng để sau này liên luy đến Bàng Linh.
Mạt Mạt ăn bánh rán vô cùng thỏa mãn, khuyết điểm duy nhất đó là khô miệng.
Mạt Mạt và Vân Kiến vẫn luôn ăn, những người xung quanh thèm thuồng đều hỏi mua ở đâu, Mạt Mạt cũng hào phóng nói cho họ, cô xem xét, bánh rán có thể phất lên một thời gian.
Mạt Mạt về đến nhà, đến cửa hàng thực phẩm phụ mua trứng gà và ớt, nhìn thấy táo cũng mua hai cân, về nhà thì bắt đầu làm tương ớt, cho thêm táo vào, như vậy thì sẽ không bị cay quá, trẻ con cũng có thể ăn.
Cô không làm được bánh rán, nhưng có thể làm bánh trứng nướng, cái đồ chơi này thì đơn giản.
Trên ban công nhà Mạt Mạt trồng đầy hoa, đều là hạt giống hoa mà cô xin nhà hàng xóm, hoa rất bình thường, chỉ có hoa hồng và xương rồng, những chậu hoa để trống thì cô trồng rau thơm và rau cải chíp.
Mạt Mạt không tìm được hạt giống rau xà lách, nên rau để cuốn bánh trứng gà nướng thì dùng cải chíp thay thế. Bánh trứng gà nướng đơn giản, pha bột xong, chia ra mấy cái, quết dầu, rồi cuốn lại, dùng chày cán bột thật kỹ thành bánh nướng lên là xong, lúc nướng gần xong thì đập quả trứng gà vào bên trong.
Mạt Mạt và Vân Kiến đã ăn bánh rán nên mỗi người chỉ ăn được nửa cái bánh trứng gà nướng, ba đứa Tùng Nhân ăn nhiều hơn, đừng thấy người nhỏ, một đứa ăn được hai cái.
Ăn cơm xong rồi, còn la hét ngày mai mang đến trường ăn, Mạt Mạt không đồng ý, ngày mai làm cơm chiên.
Mạt Mạt và Vân Kiến không có ý định mang theo cơm, chỉ cầm theo hộp cơm là được rồi, bữa trưa ở trường vô cùng phong phú.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt nói với Bàng Linh chuyện của Phạm Đông, Bàng Linh: "Cảm ơn mợ út, cháu sẽ cẩn thận."
Mấy người Từ Lị tới, cô ấy ngồi xuống nói: "Hôm nay ở cổng trường có mì hoành thánh đó, với lại đồ ăn có thịt kho tàu, buổi trưa tôi ra bên ngoài mua về ăn, các cậu có đi không?”
Bàng Linh lấy hộp cơm trống không ra: "Đương nhiên là đi rồi."
Vừa nhắc tới đồ ăn, những bạn học xung quanh đều thảo luận, nói chuyện cũng là xe thức ăn bên ngoài trường.
Đồ ăn của buổi trưa đã thay đổi rất nhiều, mỗi ngày lúc bán bữa sáng, đều sẽ lập một tấm bảng, ở trên bảng viết trưa nay thức ăn có gì và món chính, buổi trưa tan học trực tiếp đi mua là được.
Ở trường học ngoại trừ những người trong nhà vô cùng khó khăn, thì đa số trong tay sinh viên đều có chút tiền nhỏ, một bữa cơm cũng không đắt, thức ăn thêm cơm 5 hào, chỉ đắt hơn so với trong trường 1 hào mà thôi, còn có thịt rau, rất nhiều người sẵn lòng đi mua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận