Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1239. Bi thương 1

Chương 1239. Bi thương 1Chương 1239. Bi thương 1
Mạt Mạt rất kinh ngạc, không nghĩ tới Kỳ Kỳ sẽ tìm đến cô, Mạt Mạt nhíu mày: "Phạm phu nhân, tìm tôi có việc gì?"
Nụ cười của Kỳ Kỳ chưa từng thay đổi: "Quả thực có việc."
Mạt Mạt muốn nhân lúc nghỉ trưa đến cơ quan lấy tài liệu, người ở bên kia còn đang chờ cô: "Hôm nay tôi đang vội, có chuyện gì xin hãy nói nhanh."
Ánh mắt của Kỳ Kỳ rơi vào túi hồ sơ trong tay Mạt Mạt, biết Liên Mạt Mạt không lừa cô ấy.
Kỳ Kỳ điều chỉnh lại cảm xúc, bên trên đôi mi thanh tú khó nén được bi thương: "Tôi tới để xin cô giữ bí mật."
Mạt Mạt đã biết: "Cô nói đến việc ngày hôm qua tôi nhìn thấy chuyện của cô hả?"
Kỳ Kỳ phối hợp lau nước mắt ở khoé mắt một cái: "Phải, tôi phát hiện chuyện dơ bẩn của Phạm Đông và Từ Liên, cho nên mới theo dõi, Phạm Đông cũng không biết, tôi muốn bảo vệ cuộc hôn nhân này, cho nên xin cô giữ bí mật, cứ coi như chưa từng nhìn thấy tôi."
Vốn dĩ Mạt Mạt còn đang nghĩ, xe của Kỳ Kỳ đi như thế nào, hóa ra là phát hiện ra cô.
Mạt Mạt còn lâu mới quan tâm đến chuyện của Phạm Đông và nhà họ Kỳ, thản nhiên nói: "Chuyện của các người, tôi mặc kệ, hôm nay cô đến tôi cũng chỉ làm như không nhìn thấy."
Kỳ Kỳ có được lời xác nhận của Mạt Mạt thì yên tâm, Liên Mạt Mạt này, cô ấy cũng nghe nói không ít, chỉ cần không dính đến cô, cô sẽ không quan tâm bất cứ chuyện gì.
Kỳ Kỳ đè ấn chiếc mũ sa trên đầu xuống, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, rất nhanh đã hạ xuống, cánh mũi giật giật, vô cùng cảm kích nói: "Cảm ơn, cảm ơn cô."
Mạt Mạt gật đầu, mở cửa lên xe, xe chuyển động, cô chú ý đến gương chiếu hậu, Kỳ Kỳ đang ngửa mặt lên, không biết nghĩ tới điều gi khóe miệng vẫn luôn cong lên.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, cô luôn biết, xuất thân từ gia tộc lớn, lại có mấy người mẹ, trong nhà giống như thùng nhuộm, các phòng vì lợi ích mà lục đục với nhau, làm sao có thể xuất hiện một cô gái ngây thơ trong trắng được.
Lần này nếu như Phạm Đông không phát hiện ra, chắc là sẽ ngã xuống rồi, Mạt Mạt lại cảm thấy âm thầm may mắn một lần nữa, nhà họ Kỳ và nhà bọn họ không có quan hệ gì.
Mạt Mạt lấy tư liệu, lúc trở về tùy tiện ăn một miếng cơm, trở lại văn phòng nghỉ ngơi một lát, mắt nhìn thời gian, thời gian này đều đã đi làm rồi.
Mạt Mạt cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại đơn vị của cha mẹ Từ Ly, số điện thoại này là Từ Lị cho, chính là vì để cho Mạt Mạt có thể liên hệ đến cô ấy, đây là lần đầu tiên Mạt Mạt gọi tới. Điện thoại kết nổi rất nhanh, bảo Mat Mat chờ một lát, cha Từ tới: "Chào đồng chí, xin hỏi cô là ai?"
Mat Mat nói: "Cháu là bạn học của Từ Lị, Từ Lị nói là sắp tới thành phố Z làm việc, cháu muốn hỏi một chút, bây giờ đã là tháng tám rồi làm sao vẫn còn chưa tới!"
Cha Từ cười: "Nó đã xuất phát hai ngày rồi, nói là muốn cho bạn học kinh ngạc, cho nên mới không nói, khiến cháu lo lắng rồi."
Mạt Mạt: "Vậy cháu yên tâm rồi."
Cha Từ : "Cháu chính là bạn học Liên Mạt Mat mà Lị Lị nói đến phải không?"
"Phải, là cháu ạ."
Cha Từ có chút xấu hổ, nhưng vẫn mở miệng: "Hôm nay chú mặt dày mày dạn cầu xin cháu một chuyện, Li Li đến nơi xa như vậy, chưa quen cuộc sống nơi đó, còn là một cô gái chưa kết hôn, chú không yên tâm, chú hi vọng nếu Lị Lị có bạn trai thì giúp chú kiểm định một chút. Chú cũng không sợ cháu chê cười, con bé Lị Lị này rất đơn thuần, chú sợ nó bị lừa, phụ nữ kết hôn tương đương với đầu thai hai lần, chú không hy vọng con rể có nhiều ưu tú, chỉ cần tốt với Lị Lị là được rồi."
Mạt Mạt nghe những lời này trong lòng rất cảm động: "Chú Từ yên tâm đi, cháu không chỉ là bạn học của Từ Lị, cũng là bạn bè, chăm sóc bạn bè là điều nên làm mà chú."
Bạn cần đăng nhập để bình luận